Trong số các bạn học nam cùng lớp người tên là Ngô Chấn Hào là người năng nổ nhất. Hắn là một phí nhị đại gia đình kinh doanh buôn bán nhưng con người hắn vẫn luôn mang dáng vẻ thư sinh, lúc nói chuyện cũng có chút hương vị của một công tử ca, thế nên trong trường hắn rất nổi tiếng, vô cùng được các bạn nữ hoan nghênh.
Thế nhưng hắn chỉ thích kiểu người có ngoại hình và tính cách như Lâm Thanh Thanh, ngoan ngoãn lại ra vẻ yếu ớt, vẻ ngoài xinh đẹp.
Mặc dù Lâm Thanh Thanh đã thẳng thắn nói với hắn là trước khi vào đại học thì cô đã kết hôn rồi, nhưng hắn vẫn một mực không tin. Hắn muốn tận mắt nhìn thấy mới tin, hơn nữa, cho dù cô đã kết hôn thì sao nào? Ly hôn là chuyện thường tình, hiện tại đã là thời đại mới rồi, phụ nữ hẳn là phải dũng cảm phản kháng, chống lại xã hội cũ chú.
Lâm Thanh Thanh vừa buồn bực lại bất lực, nghĩ tới nghĩ lui nói miệng cũng không bằng không chứng, vậy để cho bọn họ tận mắt thấy luôn đi. Cùng vừa lúc cô nghĩ ra một ý có thể khiến Lưu Chính tức giận, ai bảo lần trước đưa cô đến đây nhập học, lúc rời đi lại không từ mà biệt cơ chứ.
Cái chủ ý này của Lâm Thanh Thanh thật sự là rất nát, nhưng lúc này cô vẫn chưa nhận ra được điều đó.
Nhà của Lý Uyển ở tỉnh khác, ban đầu cô ấy cũng không định về nhà nghỉ lễ, nghe mấy người bạn cùng lớp nói là sẽ đến chơi nhà Lâm Thanh Thanh nên cô ấy cũng muốn tham gia cho vui.
Lý Uyển vẫn còn nhớ rõ anh trai của Lâm Thanh Thanh, người đàn ông cao lớn vạm vỡ đó, thực sự cô ấy rất muốn gặp anh một lần...
Đến tận bây giờ, cô ấy vẫn không biết người đó là chồng của Lâm Thanh Thanh, cũng chỉ nghe Lâm Thanh Thanh nói qua là cô đã có chồng rồi, chứ không nói rõ là chồng cô hiện đang làm gì.
Mãi cho đến khi đoàn người xóc nảy đến cửa nhà Lâm Thanh Thanh, nhìn thấy căn nhà mới xây thì bọn họ mới có chút tin tưởng.
Lâm Thanh Thanh nhìn cánh cổng cao lớn và tường vây cao cao mới dựng mà hơi sững sờ.
Cô mới đi có một tháng, sao Lưu Chính đã sửa nhà lại rồi?
Ngôi nhà trước đây chỉ có một gian phòng và một bức tường vây thấp tè đã bị phá đi, phòng chính được xây dựng lại, còn xây thêm một nhà ngang nữa. Tường vây mới xây cao phải tới ba mét, nghiễm nhiên đã thành một cái tứ hợp viện rồi.
Lâm Thanh Thanh mở cửa ra rồi đi vào. Lúc này Lưu Chính đang trồng hoa trong sân.
Nghe thấy động tĩnh, anh quay đầu lại, nhìn thấy Lâm Thanh Thanh thì hai mắt sáng lên, ném cái cuốc chạy tới: "Sao em lại về một mình thế này?"
"Sao, em trở về anh không vui à?" Lâm Thanh Thanh nhìn thấy anh thì chợt nhận ra là cô đã nhớ anh nhiều đến thế nào. Hai người họ đã hơn một tháng không gặp nhau rồi, thế nhưng nhớ đến chuyện sáng hôm đó anh cứ thế đi về mà không đánh thức cô là cô lại cảm thấy tức giận.
Thế nên cũng không cho anh sắc mặt hoà nhã được bao nhiêu.
Lưu Chính lại vì cô trở về mà cục kỳ kích động, anh tiến lên ôm lấy cô: “Vui chứ, anh rất vui.”
Ngay sau đó, những bạn học theo Lâm Thanh Thanh đến đây cũng lần lượt bước vào.
Lưu Chính sửng sốt một chút, sau đó buông Lâm Thanh Thanh ra: "Đây là sao?"
“Để em giới thiệu, đây là Lý Uyển, lần trước anh đã gặp qua rồi. Cô ấy là bạn cùng phòng của em. Đây là Ngô Chấn Hào, đây là Tần Trăn, đây là Lưu Tử Vân, họ đều là bạn cùng lớp của em." Lâm Thanh Thanh giới thiệu từng người một.
Tổng cộng có bốn người bạn học theo cô về nhà, trong đó có ba người là nam, cũng là ba người ân cần với cô nhất. Cô cảm thấy bọn họ rất phiền, thế nên dẫn hết bọn họ về đây. Nếu bọn họ muốn xem thì để bọn họ xem đi.
Lưu Chính gật đầu chào hỏi.
Lý Uyển là người đầu tiên lao tới, cô ấy không kìm được mà nắm lấy tay Lưu Chính : "Anh Lâm, anh còn nhớ em không? Em là Lý Uyển, em đến tìm anh đấy."
Lâm Thanh Thanh trợn to mắt, ở trường Lý Uyển cũng được coi như là một nữ sinh viên dè dặt nhút nhát, sao mới về đây lại đã chủ động nắm tay rồi?
Lưu Chính rút tay lại, gật gật đầu: "tôi còn nhớ" ánh mắt anh lãnh đạm xa cách một câu vô nghĩa cũng không muốn nhiều lời.
“Anh ấy là chồng tôi."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất