Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Chu Văn vừa dứt lời thì bỗng nhiên có một luồng uy áp khổng lồ buông xuống.
Hư không lập tức kéo đầy mây đen, mây đen ngưng tụ càng lúc càng nhiều, từng dòng khí lưu màu đen lan tràn khắp nơi.
Toàn bộ chân trời lập tức trở nên vô cùng áp lực, giống như dấu hiệu của tận thế!
Mà đúng lúc này, mây đen nhanh chóng ngưng tụ thành những gương mặt khổng lồ.
Những gương mặt này nhìn qua vô cùng dữ tợn, trên đầu còn có sừng dài, chính là nhóm cường giả tộc Ma Tâm.
“Ha ha, trận chiến hôm nay đúng là không tồi.”
“Lý Phong, nếu như thế lực của đế quốc Thiên Vũ đối xử với ngươi như vậy, chẳng thà ngươi gia nhập trận doanh của tộc Ma Tâm chúng ta!”
“Nhân loại đều là dối trá, chỉ có tộc Ma Tâm chúng ta mới tôn trọng cường giả mà thôi.”
Sau khi xuất hiện, những âm thanh chói tai, những tiếng cười bén nhọn lập tức vang lên.
“Tộc Ma Tâm!!!”
Nhìn thấy những gương mặt này, nhóm người Chu Văn lập tức trở nên âm trầm.
Nhưng bọn họ không ra tay, trời đất lại tiếp tục biến đổi. Sau đó, trên hư không xuất hiện một bàn tay khổng lồ.
Bàn tay khổng lồ giống như ngưng tụ từ đất trời, sau khi xuất hiện thì lập tức chộp tới những gương mặt kia.
Những gương mặt tản ra uy năng ngập trời, thế nhưng lúc này lại không có bất cứ năng lực ngăn cản nào, bị bàn tay khổng lồ phá tan.
Thiên Vũ vương ra tay!
Mây đen tan biến, đông đảo cường giả của tộc Ma Tâm cũng biến mất theo.
Mặc dù Thiên Vũ vương xuất hiện, nhưng cũng không thể tạo thành bất cứ thương tổn nào cho đám cường giả tộc Ma Tâm này.
“Đám cường giả tộc Ma Tâm càng ngày càng càn rỡ!”
“Hừ! Bọn chúng chỉ dám hiện ra hư ảnh chứ không dám lộ diện chân thân.”
Vừa rồi mọi người vẫn còn đang quan sát trận chiến, nhưng bây giờ cường giả tộc Ma Tâm đột nhiên xuất hiện, trong lòng mọi người lập tức trở nên nghiêm trọng.
Hiện giờ, cuộc chiến giữa đế quốc Thiên Vũ và tộc Ma Tâm vẫn còn chưa kết thúc.
“Được rồi, các vị, giải tán thôi, không cần vì một chuyện nhỏ mà xảy ra nội đấu.” Văn Vũ hầu nhìn về phía mọi người, nói.
Các vị cường giả lần lượt gật đầu, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Lúc này, sắc mặt của Thiên Khí Tử vô cùng âm trầm, Lý Phong không hề có ý định trả lại nhẫn không gian cho ông ta, nhưng ông ta cũng không dám nói gì thêm, xoay người bay khỏi nơi này, về cung điện của mình.
Trong mắt ông ta lộ ra một tia hối hận.
Lần này có được con rối yêu thú Tam Hồn cảnh sơ kỳ, bọn họ còn chưa nghiên cứu ra được cái gì thì đã bị Lý Phong cướp trở lại. Không những thế, hắn còn tiện tay cướp luôn cả một phần ba tài nguyên của Thiên Khí tông bọn họ.
Đây thực sự là một tổn thất rất lớn.
Mọi người rời đi, hư không nháy mắt chỉ còn lại Lý Phong và Chu Văn.
“Lý Phong, không ngờ sau một thời gian ngắn ngủi, thực lực của ngươi đã đạt được tới bước này rồi.”
Chu Văn nhìn thanh niên trước mặt, không nhịn được nói.
Trong giọng nói của ông ta tràn đầy cảm thán. Lần đầu tiên ông ta gặp được Lý Phong, Lý Phong mới chỉ vừa đột phá đến Thất Phách cảnh. Mặc dù sức chiến đấu của hắn cường đại, có thể địch nổi cường giả ngưng tụ năm phách, nhưng trong mắt ông ta mà nói thì căn bản không đáng nhắc tới.
Ông ta cảm thấy Lý Phong cũng chỉ là một thiên tài cường đại mà thôi.
Nhưng mà bây giờ, mới chỉ vài tháng ngắn ngủi không gặp, thực lực của Lý Phong đã đạt tới trình tự như thế này!
Thực lực gấp mười lần Tam Hồn cảnh đỉnh phong, hiện giờ cho dù là ông ta cũng không phải là đối thủ của Lý Phong!
“May mắn mà thôi.” Lý Phong cười nói.
“Tốc độ tu luyện nhanh như vậy sao có thể nói là may mắn được? Hơn nữa, ngươi còn có thể sống sót ra khỏi vực thẳm Mạt Nhật, điều này nếu chỉ dựa vào may mắn thì không thể nào làm được.”
Chu Văn cảm thán nói.
Từ trước đến nay chưa có ai có thể sống sót rời khỏi vực thẳm Mạt Nhật, Lý Phong là người đầu tiên làm được chuyện đó.
“Ngươi đi cùng ta, Thiên Vũ vương muốn gặp ngươi.”
Chu Văn cũng không tiếp tục nói về chủ đề này nữa. Ông ta nhìn Lý Phong, nói thẳng.
“Thiên Vũ vương?”
Lý Phong nghe vậy thì gật đầu, nhanh chóng đi theo Chu Văn.
...
Đây là một tòa cung điện vô cùng cổ xưa, cung điện thoạt nhìn tràn đầy tang thương, lưu lại vô số dấu vết năm tháng.
Đây là nơi ở của Thiên Vũ vương, nhưng lúc này xung quanh cung điện đều không có người bảo vệ.
Xoạt! Xoạt!
Lý Phong và Chu Văn nhanh chóng xuất hiện ở nơi này.
“Lý Phong, vào thôi, Thiên Vũ vương hẳn là có chuyện muốn nói với ngươi.” Chu Văn cười nói.
Lý Phong gật đầu, đi về phía cung điện.
“Két!”
Hắn tới gần cung điện thì một âm thanh nặng nề vang lên, cánh cửa lớn của cung điện mở ra. Lý Phong hơi ngừng lại một chút, sau đó nhanh chóng đi vào.
Trong cung điện có một vị lão giả đang ngồi, vị lão giả này nhìn vô cùng già nua, cả thân thể tản ra một luồng khí tức cổ xưa.
“Bái kiến Thiên Vũ vương.”
Lý Phong đi tới trước mặt vị lão giả, cung kính nói.
Vị lão giả này chính là người mạnh nhất của đế quốc Thiên Vũ.
“Trạng thái của Thiên Vũ vương càng ngày càng không ổn.” Lý Phong không nhịn được nghĩ.
Hiện giờ thực lực của hắn vô cùng cường đại, cảm giác tất nhiên cũng nhạy bén hơn. Hắn cảm nhận được trạng thái của Thiên Vũ vương không ổn chút nào, nếu như so sánh với lần đầu tiên nhìn thấy thì trạng thái của Thiên Vũ vương ít nhất phải giảm đi một phần ba.
Mới qua bao nhiêu lâu thời gian chứ?
Ông ta liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu được cảnh giới của Lý Phong.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất