Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện - Quyển 7 : TẦM BẢO (Trường Lê)

“Cạch”

Châu mở then cài rồi đẩy mạnh cánh cửa vào trong…..Ngay khi cánh cửa được mở ra, một luồng khí lạnh buốt từ bên trong tràn ra bên ngoài khiến Việt cùng ông Tín và Hoà phải khẽ co người lại mà rùng mình.

Lia ánh đèn pin, 3 người là Châu, Việt, Hoà từ từ bước vào….Dưới ánh sáng của đèn pin, không gian bên trong căn buồng không quá rộng này đúng là chỉ kê có 1 chiếc giường cùng 1 cái tủ gỗ như lời ông Tín nói khi nãy.

“Sột…soạt”

Con mèo tiếp tục dùng móng vuốt vào cào cánh tủ……Tiến lại gần, Việt hỏi :

– Trong tủ có gì thì phải ?

Hoà lắc đầu đáp :

– Không có gì đâu, tôi nhớ lần cuối cùng đến đây lúc bà con phát hiện ra thi thể ông Tuệ….Công an chúng tôi cũng đã cho khám xét, tìm kiếm khắp các ngóc ngách, tủ tạng, đồ đạc trong nhà ông Tuệ vì sợ trong nhà có ổ rắn độc. Cái tủ này tôi là người trực tiếp kiểm tra. Bên trong chỉ treo vài bộ quần áo, ngoài ra chẳng còn gì.

Dù Hoà nói vậy nhưng Việt vẫn muốn tự mình kiểm chứng…..Mở tung cánh tủ, soi đèn pin thì đúng là trong tủ chỉ treo mấy bộ quần áo. Thoạt nhìn, Việt thấy có cả bộ áo tràng kèm mũ, đây là tràng phục dành cho thầy cúng mặc khi làm lễ. Cũng không có gì lạ khi bản thân ông Tuệ cũng vốn là 1 thầy cúng, biết xem phong thuỷ, bói toán.

Đang lật lật bộ tràng phục ra xem, đột nhiên Việt giật mình, vội vàng rụt tay, lùi giật người lại, miệng chửi thề :

– Mẹ…kiếp……Cái chết tiệt gì vậy ?

Đoạn Việt đưa tay lên lấy đèn pin soi vào bàn tay ……Trước sự hoảng hốt của Việt, Hoà hỏi :

– Sao vậy ? Có chuyện gì à ?

Nuốt nước bọt, vẻ mặt hãy còn nguyên biểu cảm thất thần……Sau chừng 2 giây, khi chắc chắn khẳng định tay của mình không bị thương hay xảy ra vấn đề gì…..Việt mới nói :

– Mọi…người……Tôi vừa…sờ trúng cái gì…đó bên trong tủ áo….Ngay chỗ bộ tràng phục…

Hoà cầm đen pin định thò tay vào trong những bị Việt ngăn lại :

– Anh Hoà, đừng mạo hiểm…..Khi nãy ánh đèn pin lướt qua thì hình như…đó là 1 con rắn.

– Rắn ư ? Anh có sao không ? Anh Việt, anh có bị cắn không ? - Châu hốt hoảng hỏi.

Việt lắc đầu :

– Anh không sao, vừa anh xem kỹ rồi…..Anh không bị cắn.

Nghe thấy trong tủ quần áo có rắn, ai cũng đều giật mình mà bước lùi lại, cách cái tủ 1 khoảng cách mà họ cho là an toàn.

Ông Tín ấp úng :

– Tôi…đã bảo rồi mà….Ở đây…nguy hiểm lắm….Chúng ta mau về thôi, có gì đợi trời sáng hãy quay lại tính tiếp.

Đã trôi qua hơn 1 phút, thế nhưng phía trong tủ vẫn không thấy có động tĩnh gì….Ánh đèn pin soi thẳng vào tủ cũng không nhìn thấy con rắn nào cả. Theo như lời Việt thì thứ khiến cho Việt hoảng sợ nằm trong bộ tràng phục…..Cũng có thể đó là nơi con rắn đang lẩn mình.

Hoà hỏi Việt :

– Có đúng là chú nhìn thấy rắn không ?

Việt đáp :

– Em không chắc chắn lắm….Nhưng em nhìn thấy nó có hình thù rất giống với rắn. Khi tay em chạm vào thứ đó thì nó không phải là vải…..Nó sần sùi, hơi khô ráp…..

Hoà tiếp :

– Nếu là rắn khi thấy động thì đã bò ra rồi…..Từ nãy đến giờ không có động tĩnh gì cả. Chắc không phải đâu….

Soi đèn pin nhìn xung quanh, Hoà thấy ở góc ngay gần cửa có 1 thanh gỗ dài, là thanh gỗ dùng để chèn cửa buồng từ bên trong. Đi tới cầm lấy thanh gỗ, Hoà đưa đèn pin cho Việt, đoạn nói :

– Chú Việt, chú cầm đèn pin soi giúp tôi…..Để tôi lật mấy bộ quần áo ra xem sao.

Ông Tín cũng đứng nép phía sau Việt, cả 2 soi đèn pin vào trong tủ quần áo…..Hoà chậm rãi, cẩn thận dùng thanh gỗ, trước đập đập vào mấy bộ quần áo treo trên mắc, sau khua khoắng đánh động, nếu thực sự có rắn thì con rắn sẽ phải bò ra….Thế nhưng, tuyệt nhiên không thấy gì cả.

Bước thêm 2 bước, Hoà cầm thanh gỗ vén bộ tràng phục sang 1 bên…..Dưới ánh đèn pin soi rọi, Châu hoảng hồn hét lớn :

– Á…..RẮN……RẮN KÌA…..

Sau tiếng hét của Châu, Hoà vội lùi bước……Cả ông Tín cùng Việt cũng giật mình, hai cái đèn pin cùng chiếu vào 1 chỗ. Trước mắt 4 người quả nhiên ẩn sau bộ tràng phục là 1 thứ nhìn như rắn…..Có điều thứ này không phải sinh vật sống.

Định thần lại, Việt cùng Hoà tiến lại gần để xem cho rõ hơn…..

– Không phải rắn…- Hoà nói.

– Là 1 bộ da rắn..- Việt tiếp.

Lấy thanh gỗ khều bộ da rắn ra ngoài…..Châu sửng sốt :

– Sao trong tủ lại có da rắn đáng sợ thế này ?

Việt trả lời câu hỏi của vợ :

– Có vẻ như con rắn đã lột xác bên trong tủ quần áo…..Anh Hoà, nhìn phần xác lột này anh có biết là loại rắn nào không ?

Hoà còn đang khều khều tấm da lột đã bạc màu trắng phớ thì ông Tín đáp :

– Là xác lột rắn hổ mang chúa....Phần đầu của nó có 2 bạnh mang kìa…Thêm vào đó, xác rắn lột này phải dài hơn 3m. Chỉ có hổ mang chúa thì lớp da lột mới có kích cỡ lớn như thế này. Liệu….có phải đây là con rắn đã cắn chết thầy Tuệ không ?

Hoà nhớ lại hôm xuống hiện trường phát hiện thi thể thầy Tuệ…Ở bên ngoài gian nhà chính trên tấm sập gỗ. Trong lúc khám nghiệm tử thi, bên pháp y tìm thấy những nốt rắn cắn trên người thầy Tuệ. Có 1 đồng chí công an cũng bảo vết cắn này là của rắn hổ mang. Sở dĩ đồng chí công an kia biết là vì trong gia đình, ông của đồng chí ấy có bài thuốc chữa độc rắn cắn rất công hiệu. Tuy nhiên, thuốc của ông không có tác dụng triệt để với loài rắn hổ mang, đặc biệt là dòng hổ mang chúa. Bởi vậy, ông thường dạy con cháu trong nhà các đặc điểm, tập tục cũng như vết cắn do hổ mang chúa gây ra và căn dặn con cháu tuy có thuốc gia truyền cũng tuyệt đối cẩn trọng với loài rắn này. Do đó, nhìn vết cắn, đồng chí công an khẳng định thầy Tuệ bị cắn chết bởi rắn hổ mang.

Thế nhưng, khi lực lượng chức năng phối hợp với dân quân trong phường tìm cách truy tìm, lùng bắt loài rắn độc trên thì tuyệt nhiên không phát hiện ra dấu vết gì của nó. Phía chính quyền còn huy động người phát quang bụi rậm quanh khu vực dân cư để tránh rắn làm ổ, một vài bà con còn lén dùng cả hùng hoàng rải quanh nhà, bờ tường, trước cổng…..Những nơi giáp ranh với nhà thầy Tuệ…Thật không thể ngờ, trong tủ quần áo của thầy Tuệ, lại là nơi con rắn lẩn trốn và lột xác.

– Thật quái lạ, hôm đó tôi nhớ lục kỹ trong tủ đâu có thấy gì đâu….Cứ cho là sau đó rắn mới chui vào…..Vậy nó vào bằng cách nào ? Sau khi lột xác xong, con rắn đã chui đường nào ra ?

“Roạt….Roạt”

Để trả lời câu hỏi của Hoà, Việt lấy hết quần áo treo trong tủ để ra bên ngoài chiếc giường ngủ. Cái tủ trống không, cầm đèn pin soi vào thành tủ, soi cả lên trên nóc tủ.

– Thì ra nó bò vào trong từ lỗ thủng phía bên trên nóc tủ. - Hoà nhíu mày nói khi nhìn thấy trên nóc tủ quần áo có 1 cái lỗ nham nhở, kích thước đủ để 1 con rắn cỡ lớn chui qua.

Chưa dừng lại ở đó, khi Việt soi đèn xuống dưới đáy tủ thì thấy có những vết nứt, một vài mảnh gỗ bị vỡ ra ngay chỗ lõm.

“Vụt”

Bất chợt con mèo nhảy vào trong tủ, đoạn nó liên tiếp dùng chân vào vào phần lõm bên dưới đáy tủ rồi kêu lên vài tiếng :

“ Miao….miao….miao “

Hành động của con mèo khiến ai cũng nghĩ đến việc bên dưới lớp gỗ nơi đáy tủ có thứ gì đó.

– Anh Hoà, đưa cho em thanh gỗ. - Việt nói.

Hoà đưa thanh gỗ cho Việt, đoạn cầm lại cái đèn pin….

“ Cục…..Cục….Cục…..Cục “

Việt cầm thanh gỗ cứ thế chọc vào mặt đáy của tủ…..Cái tủ này khá cứng, phần cũng do thanh gỗ không đủ nặng nên cố hết sức cũng chỉ làm vết nứt to ra thêm 1 chút mà chưa đục thủng được.

Trong lúc đó, đứng cách vài bước chân……Chẳng hiểu sao từ lúc nhìn thấy xác rắn lột, ông Tín cứ thấp thỏm, có linh cảm bất an….Ông Tín soi đèn ra từ phía xung quanh, soi lên cả bức tường ngay phía trên cái tủ. Nền tường được quét 1 lớp ve trắng. Bất thình lình, ông Tín giật mình khi ánh đèn pin soi lên phía trên tường thì thấy bức tường quét ve có in dấu vết ngoằn ngoèo như hình rắn.

Hoảng hốt lia đèn lên các thanh xà nhà, ông Tín sợ con rắn kia vẫn đang ẩn mình đâu đó quanh đây. Nhưng dưới ánh đèn pin, ông Tín không phát hiện ra điều gì cả..

“ Cục…Cục “

Phía cái tủ, Việt vẫn tiếp tục đục thanh gỗ vào đáy tủ nhưng chưa đem lại hiệu quả như mong muốn. Châu đi tới gần, ngó ngiêng một hồi…..Châu nói :

– Anh Việt, anh phá phần đáy tủ làm gì vậy ?

Việt tạm dừng tay, lau mồ hôi trả lời :

– Con mèo liên tục cào vào chỗ này….Anh nghĩ chắc bên dưới có thứ gì đó…

Châu tiếp :

– Bên dưới tủ là nền nhà mà….Dù anh có đục thủng đáy tủ thì cũng chạm phải nền nhà. Thay vì tốn sức như vậy, chúng ta chỉ cần xê dịch cái tủ ra vị trí khác là được.

“ CỘC “

Châu vừa dứt lời thì Việt cũng đâm thanh gỗ xuyên thủng phần đáy của chiếc tủ quần áo……Có điều, đúng như Châu nói, bên dưới là nền nhà….Việt lẫn Hoà nhìn nhau ngơ ngác, mang tiếng công an, mang tiếng đội trưởng đội điều tra, phá bao vụ án, có mỗi việc đơn giản là dịch cái tủ sang chỗ khác mà cả 2 đều không nghĩ tới…

Vừa mệt, lại vừa sượng chín cả mặt khi từ nãy đến giờ phung phí sức lực chẳng giải quyết được gì…..Việt thở hắt ra, chép miệng, lắc đầu nói :

– Sao đơn giản như vậy mà mình không nghĩ ra nhỉ ? Cứ tập trung chú ý đến con mèo…..

Hoà bụm miệng cười :

– Thôi nào, chúng ta mấy người tập trung đẩy cái tủ ra xem sao…..Bác Tín, bác sao vậy….Nãy giờ không thấy bác nói gì cả.

Ông Tín quay đầu nhìn trước, nhìn sau…..Đi tới chỗ mọi người, ông Tín nói khẽ :

– Chẳng….chẳng hiểu sao tôi cứ thấy có cảm giác….rờn rợn…..Hình như có thứ gì đó….đang theo dõi….chúng ta….Bên…bên ngoài trời ngớt mưa rồi, gió cũng không còn to như ban nãy……Hay là chúng ta về đi, đợi trời sáng hãy tìm tiếp.

Thế nhưng cả 3 người chẳng ai đồng ý với đề nghị của ông Tín……Bởi họ cho rằng, những gì đáng sợ, kinh dị cho tới lúc này đều đã xảy ra. Không chỉ Việt mà Hoà cũng đang bị cuốn theo bức màn bí ẩn đang từng lớp, từng lớp được bóc tách với sự dẫn dắt của con mèo đen có cặp mắt màu xanh ngọc…..Hoà đáp :

– Bác Tín, nếu bác sợ thì cứ về trước đi….Chuyện ở đây cứ để chúng em lo…

Đoạn Hoà với Việt chung tay, dồn sức cùng nhau đẩy cái tủ dịch ra chỗ khác……Khi chiếc tủ được đẩy dịch sang hẳn 1 khoảng…..Quả nhiên đã để lộ ra 1 nắp hầm có hình tròn, bề mặt nắp hầm cũng được nguỵ trang khéo léo giống như nền nhà….Có điều, nắp của căn hầm đã bị khoá.

Đứng ngay trên nắp hầm, đồng chí Hoà buột miệng chửi thề :

– Chết tiệt thật……Càng lúc, chuyện này càng quỷ dị……Thứ gì đang ở bên dưới vậy ?

eyJpdiI6ImplbmxBa2dDVHpIUURTYmFkQVpNUGc9PSIsInZhbHVlIjoicldyS0RuWU9YeTl6TG9ka2tRYzFiMVJHcU5GN1pVS2liVnJCZkdjNmYyVTFCVm5iV3lKdzkxc2YzaFkzUXpjYks1TGNxQm1zRlh6XC9jN3p5WHRxSERYTjhhME45Tm82c3ZuQzFCZjM3akU3SG51d0tqdW80NmdhQ1JBRWFhdFwvRUpiZEhkUlJocWx3OHVFbHJwcWxkM2c9PSIsIm1hYyI6IjY2MWU4MjgxNDQ5YzZiYTlhNDdiYWE4ZjVmMWRmZTVkMGU1NmExOWIxOTRhYWFkNmE3M2FmNzAwNWE1ZmFkNGYifQ==
eyJpdiI6Im5qbUQzeE00K1dxbmdUYmFScUJ3UEE9PSIsInZhbHVlIjoiRW5heEsrUFwvcTE2RDdJZGpkVUNEcnhOQXlNMDJFTXdMZklTUkNDTDdPTm1QbUdNeHNXSnowUVwvQUFxalVHZ3d4MERtRUxGcXlKcmdRdDdUZTFvZFBVS2hVdTg5eThRQytlRjlwM0F6bFYzMEIwbHZQUXVqTXdmK1ZVSlFiMkNGcWNZdytNZG5KWFN1eGhzTXFRTlwvUHRnPT0iLCJtYWMiOiI0ZjRhZmQxZDc5YjY5YTZhYzE2MTc1MGM2OTE0NjVjY2FmNDA4ZDNmYTg3Yjc2Njg4M2UwNzU2YWMzNmU4NDJjIn0=

 

Ads
';
Advertisement