Feline đang trang điểm cho Irina trong phòng, hôm nay mái tóc trắng tuyết xõa xuống sau lưng cô tựa như áo choàng, trên đầu được gắn thêm chiếc kẹp tóc hình bông tuyết.
Đến nỗi quần áo thì Feline cố ý chọn cho cô bộ váy lolita màu đen có hoa văn phức tạp nhưng lại rất đẹp.
Do thời tiết hôm nay hơi lạnh, nên Feline để cho Irina mặc thêm một lớp váy màu trắng bên trong, váy trong có các hoa văn đường viền đẹp đẽ. Dưới thân thì được váy trong căng ra thành hình xương cá, để cho làn váy không chạm đất che khuất cả hai chân.
Xuống chút nữa là hai đầu gối nho nhỏ được bao phủ bởi tất chân màu đen dài qua đầu gối, cùng với đôi giày da ôm trọn lấy hai bàn chân.
Ngoài ra còn có những món đồ trang sức khác như vòng cổ, nhẫn, vòng tay...v.v... Đều có đầy đủ và được gắn vào đủ chỗ trên người cô.
“Công chúa điện hạ, người vẫn xinh đẹp như thường. Nếu hiện tại người ở Vương Quốc Minh Nguyệt, thì Feline tin chắc rằng những người muốn tỏ tình với điện hạ, sẽ xếp hàng dài từ trong vương cung đến ngoại ô vương đô.” một người ít khi cười như Feline nay lại cười trước mặt cô, nửa khen ngợi nửa trêu đùa nói.
“Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là hôm nay Feline nhất định phải nhìn chằm chằm ta.” Irina nhỏ giọng nói.
Cô vẫn có chút sầu lo đối với việc phải rời khỏi học viện Ngân Diệp, siêu phàm giả thần bí sát hại nguyên chủ, hẳn là sẽ không tới mức phải ra tay đối với cô trước mắt bao người nhỉ?
Feline khó hiểu nhìn nhìn Irina, nhưng cuối cùng cô vẫn chỉ cho rằng bởi vì Irina quá lo lắng nên mới nói như vậy, cô an ủi Irina vài câu.
Tiếp theo các cô đi ra ngoài biệt thự.
Thời tiết hôm nay không hề đẹp cho lắm, mây đen nghìn nghịt giăng đầy trời, làm cho người khác có loại suy nghĩ rằng liệu có phải là trời sắp mưa hay không, những cơn gió thổi qua mang theo vài phần lạnh lẽo.
Ở bên ngoài biệt thự, Irina nhanh chóng phát hiện những đôi mắt nóng bỏng đang nhìn cô.
Con đường ngay trước biệt thự số 9 mà cô đang ở, chính là con đường phân chia ký túc xá khu nam và khu bắc, chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể thấy ký túc xá khu bắc ngay phía đối diện, lúc này ở trước ký túc xá khu bắc có không ít người đứng đó, khi họ phát hiện thấy cô thì họ ngay lập tức dùng ánh mắt tò mò hoặc kinh diễm nhìn cô.
“Hình như ngày thường bên kia đâu có nhiều người như vậy đâu.” Irina nhìn nhìn toàn cảnh ký túc xá khu bắc rồi nói.
Cô vừa dứt lời, thì ngay lập tức có một người ở phía đối diện tiến về phía cô.
Đó là một người đàn ông trung niên mặc quần áo màu đen, cử chỉ văn nhã, đeo kính đen, tạo cho người khác cảm giác tràn đầy tri thức.
“Feline, người này là……” Irina nhỏ giọng hỏi Feline.
Feline đã quen với trí nhớ 'cực kỳ tốt' của cô công chúa đáng yêu nhà mình, cô khẽ nói: “Đây là thầy giáo ngoại ngữ Robony tiên sinh, người từng gặp tiên sinh tổng cộng ba lần, số lần trò chuyện chỉ có một lần thôi, nên không nhớ người này cũng không kỳ lạ.”
Ngay khi Feline nói xong, Robony đã tới trước Irina.
“Robony vấn an người, viên ngọc minh châu đẹp đẽ đến từ Vương Quốc Minh Nguyệt.” Robony để tay phải trước ngực, tay trái rũ thẳng xuống song song với chân, hơi hơi khom lưng chào hỏi.
Ngôn ngữ mà Robony nói không phải là Pheasant của Vương Quốc Hắc Dạ, mà là Angus của Vương Quốc Minh Nguyệt.
“Chào buổi sáng, Robony tiên sinh.”
Irina biết bản thân nên làm như thế nào, hai tay nắm làn váy làm một động tác chào hỏi kiểu thục nữ nghiêm chỉnh không giống như lần đầu tiên, cô cũng trả lời bằng tiếng Angus.
Vốn dĩ nguyên chủ biết nói hai loại ngôn ngữ này nên Irina có thể nói chuyện một cách tự nhiên.
Feline ở phía sau nhìn thấy Irina làm động tác lễ nghi thục nữ không tệ, cô nhẹ nhàng gật gật đầu.
“Công chúa điện hạ, thần là một tín đồ thành kính đối với Giáo Hội Tinh Quang, trong ngày lễ tinh quang hôm nay thần sẽ tổ chức một bữa tiệc chúc mừng vào buổi tối ngay tại học viện Ngân Diệp với rất nhiều học viên, không biết thần có thể may mắn mời công chúa điện hạ tham dự bữa tiệc hay không?” Robony tiếp tục dùng tiếng Angus để trò chuyện.
Theo bản năng Irina muốn từ chối, nhưng cô đảo mắt lại nghĩ tới một ít vấn đề.
Trong thế giới này, quyền lợi của giáo hội là cực kỳ lớn, thậm chí còn lớn hơn cả các vương quốc, là một thần thụ quyền lực tại thế giới này. Tương ứng theo những điều trên, thì các tín đồ tôn sùng giáo hội cũng có được địa vị cùng với quyền lợi rất lớn, ở trong ngày lễ tinh quang như thế này, mà lại đi từ chối lời mời của một tín đồ Giáo Hội Tinh Quang, thì khả năng cao là sẽ mang đến cho cô những phiền phức không thể nào đoán trước.
“Nếu Robony tiên sinh đích thân mời ta tham dự, thì đương nhiên ta sẽ không từ chối.” Irina cũng chỉ có thể chấp nhận lời mời này trước rồi tính sau.
“Vậy thì tốt quá, thời gian tổ chức bữa tiệc là 9 giờ tối. Xin lỗi công chúa điện hạ vì thời gian có chút trễ, bởi vì hôm nay là một ngày lễ long trọng nên có nhiều việc cần phải xử lý.” Robony cười cười nói.
“Có thể lý giải, trong ngày lễ quan trọng như thế này thì nên mở tiệc chúc mừng.” Irina cười cười đáp lại.
……
Không lâu sau, Irina cùng Feline đi ra khỏi học viện Ngân Diệp.
Bên ngoài đường phố rộng rãi có một chiếc xe ngựa xa hoa đã được chuẩn bị ổn thoả, Vương Quốc Hắc Dạ cũng chuẩn bị sẵn hộ vệ đầy đủ.
‘ trong tất cả những người này, có mấy người là siêu phàm giả? ’
Irina lo lắng bất an, ánh mắt đảo qua từng người một, cô chỉ cầu cho những người này có thể bảo vệ cô, vì cô không muốn xảy ra chuyện vừa xuyên không mấy ngày lại phải tạm biệt thế giới này.
Sau khi Irina cùng Feline lên xe ngựa, thì chiếc xe cũng bắt đầu lăn bánh tiến về khu thành bắc.
Vương đô Serafite của Vương Quốc Hắc Dạ, chia làm tổng cộng năm khu thành, phân biệt là đông, tây, nam, bắc cùng với trung ương.
Trong đó khu thành bắc lại được mọi người xưng là khu thành quốc vương, vì vương cung nằm sừng sững ở đó, nơi đó có một con đường rất nổi danh được gọi là đại đạo vương quốc, nhưng phía nam đại đạo vương quốc có những tòa kiến trúc khổng lồ rất ít lệ thuộc Vương Quốc Hắc Dạ, trong số đó có cả giáo đường giáo hội, phía bắc đại đạo vương quốc thì là vương cung. Nói cách khác, ở đại đạo vương quốc căn bản là không có một dân thường nào cả.
Mà học viện Ngân Diệp thì ở khu thành trung ương, nằm tại vị trí gần khu thành bắc, nên khoảng cách đi tới khu thành bắc cũng không xa mấy, không lâu sau Irina gặp quốc vương của Vương Quốc Hắc Dạ Dawn VII ở đại đạo vương quốc cùng những người con của hắn.
“Chào buổi sáng, công chúa minh nguyệt xinh đẹp, đã làm quen với cuộc sống tại vương quốc của ta chưa?”
Dawn VII là một người đàn ông trung niên có vẻ tương đối hiền hoà, mặc bộ quần áo bành tô, mái tóc ngắn màu vàng kim được chải chuốt chỉnh tề, đôi mắt màu lam ẩn chứa ý cười.
Irina cúi người thực hiện động tác lễ nghi thục nữ đầy đủ tiêu chuẩn rồi mới trả lời: “Chào buổi sáng, Quốc Vương Bệ Hạ Dawn VII, con sống ở Vương Quốc Hắc Dạ rất tốt, nơi này có rất nhiều lễ nghi cùng tập tục mới mẻ làm cho con cảm thấy vô cùng thích thú. Còn có các loại nghệ thuật, ẩm thực, cũng đều làm cho con muốn theo đuổi.”
Nên nói gì và nói như thế nào, trước khi tới nơi này Feline đã nói toàn bộ cho cô nghe, nên cô có thể thong thả đối mặt.
“Irina thích là được, mặt khác con nói tiếng Pheasant không tồi, thậm chí còn có vài phần khẩu âm Serafite, thiếu chút nữa ta cho rằng con là người gốc Serafite.” Dawn VII cười cười nói.
‘ đây là một người vừa kiêu ngạo lại còn tự tin ’.
Irina âm thầm suy nghĩ trong lòng, cô không hề cảm thấy bản thân nói tiếng Serafite rất tốt, mà ngược lại hoàn toàn chỉ có trình độ bình thường mà thôi. Quốc Vương Dawn VII, đang ám chỉ rằng Vương Quốc Hắc Dạ rất mạnh sao? Ý nói là tiếng Pheasant đang được lưu truyền khắp thế giới?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất