Nữ Thần Phi Nguyệt Irina (FULL)

Hiện tại chưa phải là lúc hành động nên Irina tự thưởng cho bản thân một giấc ngủ thoải mái vào ban ngày, cho tới tận tối khuya thì cô mới tỉnh lại.

Sau khi xác nhận Feline đã ngủ, Irina nhanh chóng ăn bữa tối Feline đã chuẩn bị sẵn cho cô, tiếp đó cô ngụy trang bản thân và đi tới Tửu Quán Lãng Mạn. 

Vẫn là tửu quán đó, Irina ngồi chờ một lát thì Đại Hành Giả xuất hiện.

‘ xem ra Đại Hành Giả rất rãnh rỗi sao? Mình muốn tìm hắn thì hắn lập tức xuất hiện…… Chuyện này cũng không thể nào nói là trùng hợp nhỉ? ’

Irina im lặng nhìn Đại Hành Giả ngồi xuống.

Sau khi Đại Hành Giả ngồi xuống, hắn liền đi thẳng vào vấn đề : “Nhân Ngẫu tiểu thư, cô nói có chuyện quan trọng cần gặp ta sao? Nếu vậy thì chuyện quan trọng đó là gì?”

“Ta muốn nhận một cái nhiệm vụ.”

“Nhiệm vụ? Được, cô muốn nhận cái nào?”

Khi nói chuyện, Đại Hành Giả lấy tờ danh sách nhiệm vụ ra và đưa tới trước mặt Irina.

Nhưng Irina không cầm lấy mà lại nhìn thẳng vào đôi mắt của Đại Hành Giả rồi nói: “Là cái nhiệm vụ tìm kiếm Lê Minh Chi Thư.”

Động tác đưa tờ giấy của Đại Hành Giả khựng lại, hắn nói: “Cô muốn nhận cái nhiệm vụ này? Nhiệm vụ này cũng không cần phải nhận tới tận nơi để nhận, mặc kệ là ai thì chỉ cần có thể tìm được Lê Minh Chi Thư hoặc tìm thấy tin tức về nó đều sẽ nhận được phần thưởng…. Cô, chẳng lẽ……”

Đại Hành Giả nhìn Irina bằng ánh mắt kinh ngạc.

Irina nhún vai, cô trả lời bằng giọng nói bình tĩnh như giếng cổ không gợn sóng: “Đại Hành Giả tiên sinh đang nghĩ rằng ta đã tìm thấy Lê Minh Chi Thư sao? Đáng tiếc là ta không may mắn như vậy.”

Đại Hành Giả gật đầu, hắn tùy tiện để tờ danh sách nhiệm vụ lên bàn sau đó nói: “Vậy thì cô đã nghe ngóng được tin tức gì về nó?”

Irina không hề vòng vo tam quốc, cô trực tiếp lấy một tấm ảnh ra và đặt ở trên bàn.

Thấy bức ảnh này, đôi con ngươi của Đại Hành Giả co lại, hắn nhanh chóng vươn tay chộp lấy bức ảnh.

Từ khung cảnh xung quanh thì có thể đoán được đây hẳn là một thư viện, nơi này tràn đầy những quyển sách rực rỡ muôn màu, mà trong bức ảnh này còn có một thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc bạc khoác lên mình bộ váy đen.

Đại Hành Giả liếc mắt nhìn thiếu nữ này xong liền chú ý tới kệ sách phía sau, rất nhanh hắn liền thấy thứ quan trọng.

Kệ sách cũng không được lấp đầy bởi những quyển sách khác nhau, mà còn có những khoảng trống không lớn không nhỏ ở giữa, có quyển nghiêng trái có quyển nghiêng phải, ở ngay tại những khoảng trống ấy có một cuốn sách bị lộ mặt bìa ra ngoài, trên mặt bìa ấy bất ngờ có 4 chữ Lê Minh Chi Thư. 

Đại Hành Giả không khỏi nắm chặt tấm ảnh này, hắn nói: “Nơi này là học viện Ngân Diệp?”

Irina ngoài ý muốn liếc nhìn Đại Hành Giả, tại sao đối phương lại có thể nhanh chóng nhận ra đây là thư viện của học viện Ngân Diệp?

Nhưng Irina cũng không hề nghĩ nhiều về chuyện đó, cô nói thẳng: “Người trong bức ảnh là công chúa Irina đến từ Vương Quốc Minh Nguyệt, mà hiện tại thì lại là lúc căng thẳng nhất giữa Vương Quốc Hắc Dạ và Vương Quốc Minh Nguyệt, ta nghĩ rằng tiên sinh cũng hiểu rõ tình cảnh của cô ta, vậy nên bất cứ khi nào cô ta xuất hiện thì đều sẽ có người rình coi thậm chí là chụp lén. Mà bức ảnh ta vừa đưa cho tiên sinh là thứ mà ta lấy được từ trong học viện Ngân Diệp, ta cũng không biết là ai đã chụp nó.”

“Ai chụp nó không quan trọng, quan trọng là quyển sách này, nó chính là Lê Minh Chi Thư!” Đại Hành Giả mừng rỡ nói, có lẽ là do quá mức kích động nên bàn tay cầm tấm ảnh đang run rẩy.

Irina nhún vai, vốn dĩ cô đã chuẩn bị không ít lý do, và rất nhiều cái cớ nhằm chứng minh rằng bản thân cô lấy được bức ảnh này một cách ngẫu nhiên, thậm chí cô còn tạo ra một đống manh mối giả tới mức không ai có thể nghi ngờ cô được…… Nhưng cô không hề nghĩ rằng Đại Hành Giả không cần hỏi gì cả.

Irina sẽ không cho rằng những gì cô chuẩn bị đều vô nghĩa vì mọi thứ mới chỉ bắt đầu mà thôi, kế hoạch của cô còn chưa thật sự hoàn thành, nói không chừng sau khi xong việc này thì Vị Lai Lê Minh sẽ chú ý tới chúng.

“Tin tức này rất quan trọng, ta sẽ lập tức thông báo cho cấp trên, ta không biết cô sẽ nhận được bao nhiêu điểm cống hiến. Như vậy đi, cô hãy tới đây vào buổi tối ngày mai, khi đó hẳn là sẽ có kết quả.” Đại Hành Giả nhanh chóng nói.

Khi vừa dứt lời thì Đại Hành Giả lập tức đứng dậy, hiển nhiên là hắn muốn nhanh chóng báo cáo tin này cho cấp trên.

Irina thấy thế cũng đứng dậy theo: “Một khi đã như vậy thì ta đi đây, Đại Hành Giả tiên sinh.”

……

“Chị gì ơi, xin chị đừng làm như vậy, van xin chị…… A~……”

“Ký chủ đùa giỡn một người con gái cũng làm người này thẹn thùng, cộng thêm 50 điểm kinh nghiệm.”

Sau khi rời khỏi Tửu Quán Lãng Mạn thì Irina không hề vội vàng trở về biệt thự mà lại đi dạo xung quanh tìm kiếm con mồi, thiếu nữ này đã là mục tiêu thứ hai của cô, sau khi đùa giỡn xong thì cô liền ngoảnh mặt rời đi như bọn tra nam trong ngôn tình.

Bất quá đêm nay sẽ khác với những đêm trước, trước kia thì chỉ cần hoàn thành hai lần đùa giỡn là xong, đêm nay Irina còn muốn nhận luôn kinh nghiệm nắm tay và kinh nghiệm ôm. 

Ngày hôm qua cô đã có dự tính này trong đầu nhưng cô lại không làm vậy, lý do là vì cô phải dậy sớm vào buổi sáng hôm nay vì thư viện sẽ có rất ít người vào lúc sáng sớm nên sẽ có vài chỗ chụp ảnh mà không bị ai phát hiện hay là quấy rầy.

Không lâu sau Irina lại lừa thêm một thiếu nữ đi vào con hẻm thành công, cô nắm lấy bàn tay của đối phương và dùng tay còn lại bịt kín miệng, chờ cho tới khi đủ mười phút cô mới buông tay rồi ngoảnh mặt đi thêm lần nữa.

Một lúc sau ở trong một con hẻm khác, cô lại gắt gao ôm lấy một thiếu nữ xa lạ không ngừng giãy giụa……

Tới khi rina trở lại học viện Ngân Diệp thì sắc trời đã rất tối, kinh nghiệm cô đang có là 410.

……

Schen · Della đứng ở trên đỉnh một tòa tháp đồng hồ, bóng tối hầu như bao phủ toàn bộ đỉnh tòa tháp, cho dù những người ở phía dưới có ngẩng đầu xem thì họ cũng không thể thấy một người nào đó đứng trên đỉnh tòa tháp đồng hồ cao ngất ngưỡng này.

Nơi này không chỉ có mỗi Schen, bên cạnh hắn còn có người đang quỳ một gối, nếu như nhìn kỹ thì có thể thấy người kia căn bản không hề quỳ xuống đất mà lại quỳ trên không khí, toàn bộ cơ thể người này bị bao phủ bởi một chiếc áo choàng đen rất lớn, hắn đang báo cáo tin tức cho Schen.

Schen có mái tóc quăn màu nâu, đôi mắt màu xanh lục, khuôn mặt khá đẹp cùng với sự lạnh lùng vô cảm, tổng hợp lại là một combo làm cho các phu nhân, thiếu nữ say mê, dù hắn đang hứng chịu gió đêm lạnh lẽo cũng không nhúc nhích dù chỉ 1 cm.

Giờ phút này hắn đang cầm trong tay một bức ảnh, đây đúng là bức ảnh chụp Irina và Lê Minh Chi Thư. Bất quá Schen lại không có tâm tư thưởng thức vẻ đẹp của thiếu nữ, ánh mắt hắn trước sau vẫn chỉ nhìn vào Lê Minh Chi Thư.

“Quả thật là Lê Minh Chi Thư, cũng không biết làm cách nào mà tên phản đồ đó lại có thể lén đưa Lê Minh Chi Thư vào trong học viện Ngân Diệp, nhưng chuyện này không quan trọng, quan trọng là chúng ta nhất định phải lấy lại bằng được Lê Minh Chi Thư!”

Schen khẽ nói, hắn đặt bức ảnh này vào trong túi áo.

“Schen đại nhân, chúng ta nên hành động như thế nào? Chờ lệnh từ thủ lĩnh? Hay là nhân cơ hội ban đêm đi tập kích lấy lại Lê Minh Chi Thư?” Người áo đen hỏi.

“Không, không thể được, vậy thì quá hấp tấp.”

eyJpdiI6IjZqWVNmbGlIak03a2pIQk9YaVErMGc9PSIsInZhbHVlIjoiSEhGcFVMVHROZW5rRTN5TzhXdG9BNHZyUDY4T3BSVlZuaW9UVVN5ekdjdkpJSkRuOFJXXC9EYTZ5WUF5dmJtWXNcL1dDNGoyb2pWV0xvT05aVXZKemI4dXExb1d6a2xWSFEyNkYxU3BWVmx2Uys5ZExwXC85QU1qb3cwYys1T1k3b3pNM1pUK1g2RStiNm04RWZnOWdNNm96QjZ2ekNLNDhDdllQZTZmKzY1MkFuQXpGVURFaUpKcnZwbXVEc2JkZ3dkWlFJSldqcEJveDhZVCs4cU1IUW9hZTdKMTgrUHRXbzc3RDU2NW45azc4YytwQjh4K1wvMnBLTnYyOHhXQndtTHhwZW1FYllpWFl3VjNRQklVYUFzOU41YUZsNUN4U2RrUGdmUWJhOEtTbWRrMmJzKytWenJXYjVuWWVEc0RQOE5ZRkg3ZHZVU2tGT1R1TkhiZktzQXBhcHRcLzdtclV5YnVaSjIySldmRmdpdlZ1YTdEeHdUYmhTWWwwSEZMbFExMFZNd2ZsKzlhb0ZmSGJNNVpONXU0R3B4N1RnVWp0QThBSGhDSGh3alFSOHdOZlwveWJ6S1J5TVgwTFFESDBPRWRnd2Z4RFhnTWl2aFJJQWgyY0VsaXFrWFRqTFJEV3FhTnY5Mk5KYitjaUo2RWd3MFYySDZNU0F0dmF0VXByeHRtcWpwbm9DWE9EUzU3ZFwvOUtBM3hwTklSSmpLN3daek5UV0FKTlhRRlNDSmVZUHlmWkF1NldUbmk1NDhMSUJNbFlNRnYxMkpVdzA1RHI4dmZEZzJCNGJKdlQ0amN2bmp3YnhNNmsyUFhHTGR2bXMxY0JYTUhremsrODNTZUtvS2tIc3Q1UzRJN3RSXC9iTFwveFJaQ0FWWFgwbXJKaUh1NTFUNkxINXhla2h4bXhYOTNRXC9nWGpJdFdaMFc0cnJvSHJDejhSWDdyWUVselgyRUhRanRnMFk0N1VGaDBBa1creXFVQnRJR0FtU1A4aThrOD0iLCJtYWMiOiIyMDRmZGFiYzljYmE2MDU4NTMxYTk2ZDNmNDUzYWQwMzY0ZjI2ODMwOTM0ODdjNWQxMGIwMzA5MGMwMjhjZDBlIn0=
eyJpdiI6ImNabDhUaUNxZzN6OG9xN1JpV29OY3c9PSIsInZhbHVlIjoidURWUk5ubDU4Q2U5Um5LXC9ZYTJiVUpKaGJFUnZoakhZdFMxYzhcL1VzUHh1OVNsaXd5WWFBT3UwS3lneWNRUzd5bUh3alpQUEJ3Q1JPWDRNR2dGSkEzd1plUlFld1EyN094ZXFSdWY1MzNWUXJOZGVxZ3MwY2hEVEpoRFJhUlpvWWthbDQzY1dRNFwvcTI5TWZNUFg0SG9Bc2JKU1RLaWY4TXdmRm9oR2lDWlhpTkhwZzZPMzhSVmh2QTZZanpudWdHNlJqWHNBZU81bW5IXC9Xb0ZwXC8rYzR4WHh2UEJUb0RZTnZEaFZsaDhseGk5bGFIcUNRRnpUSEhuXC9qM1JJM3E5T280SkJYbXJLajJXUFQzTG5kZldsTUtrM2x6bFR6MFdtcWpxTXg4XC80RWZORE1NRnZzd29jazNuQ0VWeVV0QVVzMjF6QXQzd3JMc1JPZ1p2OFNZQkJFV3dPc3NwRXJ2dEZFdytWd3ptMWQrM012VFhmWHhJZExVMjJcL1Z3VzRmT24xdTJjczQ1OVwvMm1aZkpXbEdvTXFLdz09IiwibWFjIjoiYmMxYjFmMzJhYTQ3YmYwNjA3OTA1Mjk3MzNiY2QzOTI4MjE5ZWY0Njg3ZTc2M2U1NDZhZmNmZmRhZWQ4NWNlMCJ9

“Rõ, Schen đại nhân.”

Ads
';
Advertisement