Thông thường khi mọi người giao dịch xong thì cũng là lúc kết thúc lần hội tụ này. Như thường lệ Dẫn Lộ Nhân lấy đạo cụ siêu phàm của hắn ra và chuẩn bị dịch chuyển mọi người tới vị trí ngẫu nhiên bên ngoài.
“Từ từ, Dẫn Lộ Nhân.” Đúng lúc này Đại Hành Giả mở miệng nói.
Dẫn Lộ Nhân nhìn về phía Đại Hành Giả.
Đại Hành Giả đứng dậy nói: “Ta có chuyện muốn nói với Nhân Ngẫu tiểu thư và Bạch Lộ tiểu thư, chờ tới khi chúng ta rời đi rồi hãy dịch chuyển được không?”
Lý do tại sao Dẫn Lộ Nhân lại sử dụng đạo cụ siêu phàm dịch chuyển mà lại không để mọi người tự rời đi là vì tránh xảy ra trường hợp bị người khác theo dõi và ám sát cướp đồ, hắn buộc phải sử dụng nó để phân tán mọi người ra xung quanh, cũng nhờ cái đạo cụ siêu phàm này nên hắn mới có thể mở chỗ hội tụ ở đây.
Nghe thấy Đại Hành Giả nói, Dẫn Lộ Nhân nhìn về phía Nhân Ngẫu, Bạch Lộ.
“Không sai, ba người chúng ta đi trước.” Bạch Lộ cũng đứng lên.
“Hẹn gặp lại mọi người.” Irina nhìn một vòng rồi nói.
Nếu người trong cuộc không có ý kiến thì Dẫn Lộ Nhân cũng sẽ không có ý kiến.
Ba người lập tức đi ra khỏi tầng hầm.
Hai người các cô đi theo sau Đại Hành Giả, rất nhanh mọi người đi ra khỏi quảng trường Iris và đi tới quảng trường Rose.
Quảng trường Rose là một trong những quảng trường phồn vinh nhất tại khu thành trung ương, cửa hàng bán hoa, hiệu sách, tửu quán, cửa hàng trang phục, nhà hàng, tiệm tạp hóa…… Đủ loại cửa hàng đều có thể nhìn thấy tại đây. Hơn nữa quảng trường này còn có một sắc thái cực kỳ lãng mạn như tên của nó, những thanh thiếu niên cả trai lẫn gái cười đùa khắp nơi, thỉnh thoảng sẽ có một giai điệu du dương nhẹ nhàng vang vọng, những cánh hoa không biết xuất hiện từ nơi nào bay lượn trên không trung.
Ở tại quảng trường Rose này có một công viên được gọi là công viên hoa hồng, mặc dù hiện tại là ban đêm nhưng lại có không ít người đi bộ tại công viên này, ánh sáng mênh mông được phát ra từ đèn đường làm cho nơi này khá sáng sủa.
Irina vừa đi vừa tránh ánh đèn theo sau Đại Hành Giả tới công viên hoa hồng cùng với Bạch Lộ.
‘ cứ tiếp tục thế này thì mình sẽ bị lộ mặt trái hiệu quả sợ ánh sáng mất, hơn nữa Họa Môn Bút là đạo cụ siêu phàm được Fred mua ở chỗ Dẫn Lộ Nhân, khả năng cao là những người khác đều biết cái mặt trái hiệu quả này, nói không chừng mình sẽ bị nghi ngờ là người đã giết Fred……’
Khi Irina đang cảm thấy bất đắc dĩ thì cuối cùng Đại Hành Giả cũng dừng bước.
Vị trí hiện tại của mọi người cách khá xa ánh đèn, chỗ này chỉ có mỗi chiếc ghế dài có thể cho bốn người ngồi lên, bên cạnh là một cái thùng rác, phía sau là mặt cỏ xanh tươi bằng phẳng, chỗ xa hơn là một vài cái cây xanh cùng với một hồ nước tĩnh lặng.
“Hai cô ngồi xuống trước đi.” Đại Hành Giả làm một động tác mời ngồi.
Irina và Bạch Lộ cũng không ngại ngồi xuống ghế, còn Đại Hành Giả thì đương nhiên là sẽ không chen vào ngồi như trong Anime, vì đó là hành động không đẹp gì mấy.
Đợi tới khi hai người ngồi xuống thì Đại Hành Giả mới đứng ở bên cạnh chậm rãi nói: “Về chuyện hai cô muốn gia nhập Vị Lai Lê Minh thì ta đã thông báo lại cho tổ chức và được tổ chức đồng ý. Nhưng bởi vì hai cô không muốn lộ thân phận thật sự nên hai cô chỉ có thể trở thành một thành viên ngoại bộ tổ chức mà thôi, hai cô không thể trở thành một thành viên nội bộ, về vấn đề này thì ta nghĩ rằng hai cô đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ.”
Irina và Bạch Lộ song song gật đầu.
“Đây là tín vật tượng trưng cho thân phận ngoại bộ của tổ chức, hai cô cầm lấy đi. Bất quá hai cô hãy nhớ cho rõ, đừng có tùy tiện để cho người khác thấy được tín vật nhằm tránh chuyện bị phát hiện là thành viên của tổ chức dị đoan và cũng chú ý đừng để mất nó, nếu như có mất thì hãy nói với ta ngay lập tức.” Đại Hành Giả vừa nói vừa lấy hai món đồ từ trong lồng ngực ra và đưa cho hai người.
Đó là hai chiếc nhẫn màu trắng được khắc một hoa văn hình quyển sách đơn giản lên trên, thoạt nhìn nó cũng không nổi bật gì mấy.
“Trừ tín vật ra thì còn có một câu nói bằng tiếng Guillad dùng để chứng minh thân phận, hai cô hãy nhớ kỹ.” Đại Hành Giả im lặng hồi lâu rồi mới nói một câu cực kỳ khó hiểu: “Ân ngày nằm hư tỉnh này cấp khó ( ta là kẻ thức tỉnh từ bóng tối ).”
Irina và Bạch Lộ vội vàng nhớ rõ câu nói bằng tiếng Guillad này, cũng may là những người có thể trở thành Học Đồ đều có trí nhớ không tệ nên hai cô đã nhanh chóng nhớ được nó.
Tiếp đó Đại Hành Giả lại lấy ra một tấm bản đồ rồi chỉ vào một vị trí trên đó, hắn nói: “Đây là quảng trường Rose và ở tại vị trí này có một chỗ tên là Tửu Quán Lãng Mạn, hai cô thấy chỗ đánh dấu không? Nếu hai cô có chuyện gì muốn nói cho ta hay là có tin tức gì cần truyền lại cho tổ chức thì chỉ cần tới đó rồi nói câu bằng tiếng Guillad khi nãy ta dạy cho phục vụ tại đó nghe là được.”
“Người đó là người của tổ chức sao?” Irina tò mò hỏi.
“Không phải, phục vụ được căn dặn là phải làm theo một mệnh lệnh, đó là khi nghe thấy câu này thì phải dẫn người nói tới căn phòng được chỉ định, tới lúc đó hai cô mới có thể thật sự nhìn thấy người trong tổ chức. Nên nếu hai cô có đưa tín vật cho phục vụ thì họ cũng nhìn nhìn thôi chứ không hiểu gì cả.” Đại Hành Giả giải thích.
Irina như đang suy tư gì đó, cô khẽ gật gật đầu.
Tiếp đó Đại Hành Giả lại nói thêm vài điều cần lưu ý cho Irina và Bạch Lộ, làm cho hai người càng hiểu biết thêm về cách tổ chức hoạt động.
Cuối cùng Đại Hành Giả nói thêm: “Khi đến Tửu Quán Lãng Mạn thì hai cô đều có thể nhận nhiệm vụ kiếm thêm chút điểm cống hiến, đương nhiên nhiệm vụ cho thành viên ngoại bộ cũng chẳng có nguy hiểm hay phiền phức gì cho lắm, nhưng sẽ không nhận được nhiều điểm cống hiến.”
Sau khi nghe Đại Hành Giả giải thích về điểm cống hiến, Irina và Bạch Lộ biết rằng khi hoàn thành nhiệm vụ được Vị Lai Lê Minh giao thì có thể nhận được điểm cống hiến, mà điểm cống hiến thì có thể dùng để đổi không ít đồ trong tổ chức, nhưng nếu muốn biết tình huống cụ thể thì vẫn phải đi tới Tửu Quán Lãng Mạn một lần xem sao.
Sau khi nói xong những điều cần lưu ý, Đại Hành Giả lại cười cười nói tiếp: “Hiện tại ta đang có một cái nhiệm vụ chưa hoàn thành, hai cô có muốn thực hiện nó cùng với ta không? Nhiệm vụ này cũng không khó lắm, nếu hai cô đi theo làm với ta thì hẳn là mỗi người có thể nhận được 20 điểm cống hiến.”
Irina cũng không biết 20 điểm cống hiến có giá trị thật là bao nhiêu, nhưng cô biết Đại Hành Giả đang muốn dẫn các cô đi làm nhiệm vụ cho quen, cô khẽ gật gật đầu đồng ý.
Đương nhiên Bạch Lộ cũng nhìn ra chuyện này, cô gật gật đầu đồng ý.
“Vậy là tốt rồi, chúng ta sẽ thực hiện nhiệm vụ này trong tối nay, hiện tại hai cô hãy đi theo ta, địa điểm là ở khu thành tây.” Đại Hành Giả nói xong liền ra hiệu ý bảo hai cô có thể đi rồi.
Irina cùng Bạch Lộ vội vàng đứng dậy khỏi ghế.
Đại Hành Giả vừa đi vừa giải thích nhiệm vụ này cho hai người: “Nhiệm vụ này rất đơn giản, chúng ta chỉ cần đi thực hiện giao dịch súng ống đạn dược mà thôi, bất quá ta phải đi lấy tiền trước đã.”
Hắn dẫn theo hai người đi tới Tửu Quán Lãng Mạn, nhưng một người đang có mặt trái hiệu quả sợ ánh sáng như Irina thì không thể đi vào, cô lấy cớ đi giải quyết nhu cầu sinh lý trong phòng vệ sinh công cộng, đương nhiên cô không thật sự tiến vào phòng vệ sinh có chút ánh sáng mà lại núp vào một góc tường tránh ánh mắt của Bạch Lộ và Đại Hành Giả, một hồi sau cô mới xuất hiện lần nữa.
Khi Đại Hành Giả đi ra từ Tửu Quán Lãng Mạn thì hắn có cầm theo một cái ba lô bằng da khá lớn, không cần động não cũng biết bên trong là một đống Pal.
“Nhân Ngẫu tiểu thư, Bạch Lộ tiểu thư, chúng ta đi thôi.”
Đại Hành Giả một tay cầm ba lô đi tới, hắn nói xong thì xoay người đi về phía tây.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất