Aria vẫn luôn canh cánh trong lòng về chuyện bị đùa giỡn tận hai lần, nếu kẻ đùa giỡn cô là con trai thì cô đã sớm báo án cho Sở Trị An, nhưng cố tình đối phương là con gái hơn nữa khả năng cao còn là một thiếu nữ nhỏ tuổi hơn so với cô, điều này làm cho cô không thể báo án được vì Vương Quốc Hắc Dạ không hề có tội danh quấy rối đồng tính.
Vì thế Aria tính tự mình đi báo thù, cô biết nếu như lúc nào bản thân cũng mang theo thuộc hạ thì cô ta sẽ không dám ló đầu ra khi thấy cô, nên lúc này cô chỉ đi một mình hơn nữa còn di chuyển trong những con hẻm dễ bị theo dõi nhất.
Aria cũng không lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn vì cô có cầm theo một con dao gập trong tay, nếu như thiếu nữ đó hay kẻ nào khác có ý đồ quấy rối cô thì con dao này chắc chắn sẽ không nhân nhượng.
Khi tiếng bước chân rất nhỏ xuất hiện, Aria lập tức quay đầu lại nhìn.
Bộ quần áo này, cái mặt nạ này……
“Là cô!”
Thế gian có câu, nhìn thấy kẻ thù như thấy địch, và thế là Aria vừa múa may con dao gập vừa chạy tới.
Irina cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn khi gặp Aria, cô không hề nghĩ tới chuyện sẽ gặp đối phương ở đây, chẳng lẽ đây là duyên phận sao?
Trượt Thuật!
Duyên phận thì duyên phận, nhưng Irina cũng không muốn tiếp xúc thân mật với một con dao gập cực kỳ sắc bén, cô ngồi xổm xuống sau đó thi triển kỹ năng Trượt Thuật ra xung quanh.
Aria đang xông tới hoàn toàn không hề nghĩ rằng sẽ có chuyện này, cô hét lên một tiếng sau đó trực tiếp trượt ngã xuống dưới đất làm cho cô bị đau tới mức nhịn không được kêu rên một tiếng, còn con dao gập trong tay thì lại rơi xuống đất, nó xoay liên tục mấy vòng rồi dừng lại ngay dưới chân Irina.
Irina cúi người nhặt con dao lên rồi đặt ngay cổ Aria: “Lại gặp mặt rồi, cô có dám động hay không?”
“Không dám động, không dám động!” Aria hoảng loạn liên tục nói khi thấy con dao trước mắt.
“Đừng nói chuyện, cũng đừng chống cự, cô chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời thì cô sẽ không bị sao cả, hẳn là cô biết mà đúng chứ? Suy cho cùng cô cũng đã có chút kinh nghiệm trong chuyện này.”
Irina khẽ nói, cô tiếp tục dùng tay phải cầm dao và vươn bàn tay trái tràn đầy tà ác ra.
……
“Ký chủ đùa giỡn một người con gái cũng làm người này thẹn thùng, cộng thêm 50 điểm kinh nghiệm.”
Không lâu sau khi Irina cảm thấy thỏa mãn thì cô mới rời khỏi con hẻm.
Còn Aria thì tận một phút sau cô mới rời khỏi con hẻm đó với gương mặt hồng hồng đỏ đỏ kèm theo vài tiếng nức nở uất ức.
Irina không hề cố ý nhắm vào Aria để nhận lấy kinh nghiệm, lần gặp gỡ này thật sự chỉ là trùng hợp. Tiếp đó cô lại tìm thấy một thiếu nữ về nhà một mình trong đêm, khi cô thấy thiếu nữ này không hề sợ hãi khi đi một mình thì cô tốt bụng che miệng kéo đối phương vào trong một con hẻm và dạy cho một bài học nhớ đời……
Cô cũng chỉ nhận lấy kinh nghiệm mà thôi cũng không có làm hành vi quá đáng gì nhưng cô chắc chắn thiếu nữ này sẽ nhớ kỹ bài học mà cô đã dạy.
Hai lần đùa giỡn nhận 100 điểm kinh nghiệm đã là giới hạn mỗi ngày nên Irina cũng không tung tăng bên ngoài nữa, cô tung tăng trở về học viện Ngân Diệp.
……
Ngày 25 tháng 9.
“Công chúa, rốt cuộc tối hôm qua người đã làm gì? Có phải là người đã ngủ rất trễ hay không?”
Tiếng Feline trách móc làm cho Irina mở mắt trong lúc mơ mơ màng màng.
Sau đó Irina liền phát hiện Feline đang dùng hai tay xoa xoa nắn nắn nhéo nhéo gương mặt cô khiến cho cô trở nên tỉnh táo hơn ngay tức khắc.
“Feline đi chuẩn bị bữa sáng, người hãy thay đồ rửa mặt đi.” Sau khi Feline thấy đôi mắt Irina trở nên sáng hơn thì cô nói một câu rồi xoay người xuống phòng bếp.
Nhìn thấy Feline rời đi, Irina duỗi duỗi người, ánh sáng mặt trời chiếu vào từ ngoài cửa sổ che đậy thân hình mềm mại xinh đẹp của cô, làm cho mỗi tấc da đều sáng lên, khiến cho những tên lolicon thèm nhỏ dãi.
Sau khi rời giường Irina không vội vã đi rửa mặt, mà lại cầm lấy một quyển sách từ kệ sách và đọc.
Vì hôm qua cô đã về tới biệt thự vào lúc tối khuya nên cô không thể chống cự nổi cơn buồn ngủ, bất quá trước khi ngủ thì cô phát hiện nguyên chủ có mua quyển sách này.
《 Lịch sử của Giáo Hội Tinh Quang 》.
Đây là một quyển sách về Giáo Hội Tinh Quang, sở dĩ Irina có thể tìm thấy quyển sách này là bởi vì trước kia nguyên chủ có đọc một số nội dung trong nó với mục đích ghi nhớ và thăng cấp Học Đồ, mặc dù cuối cùng đã thất bại nhưng nguyên chủ còn nhớ một ít nội dung trong nó có liên quan tới Vị Lai Lê Minh.
Irina vuốt vuốt qua từng trang, rất nhanh cô đã tìm thấy nội dung chính mình muốn đọc tại trang thứ 52 đoạn thứ 7.
“Năm 55 kỷ nguyên Phi Nguyệt, kẻ phản đồ lớn nhất của Giáo Hội Tinh Quang xuất hiện. Sonora, một người có thân phận hồng y giáo chủ, địa vị chỉ ở dưới mỗi Giáo Hoàng vậy mà lại phản bội giáo hội và thành lập một cái tổ chức dị đoan tên là Vị Lai Lê Minh. Điều này làm cho những người trong Giáo Hội Tinh Quang thống hận suốt trăm năm, các tín đồ đã luôn cầu nguyện xin nữ thần hãy thẩm phán cô ta, bởi vì cô ta sẽ mang tới những tai nạn to lớn cho thế giới này……”
Mặc dù chẳng có bao nhiêu chữ nhưng cũng đủ để cho Irina minh bạch Vị Lai Lê Minh từ đâu mà ra.
Bất quá nói tới đây cũng rất kỳ lạ, địa vị của một hồng y giáo chủ không hề thấp, thậm chí còn có khả năng kế nhiệm vị trí Giáo Hoàng trong tương lai, nhưng tại sao Sonora lại phản bội Giáo Hội Tinh Quang?
Mặc dù Irina rất tò mò nhưng không nghĩ nhiều, cô nhìn xem ai đã sáng tác quyển sách này, vậy mà người tạo ra nó lại là Giáo Hoàng Giáo Hội Tinh Quang Meister VIII.
Mỗi năm vị Giáo Hoàng này đều ở tổng bộ Giáo Hội Tinh Quang chính là tinh quang chi thành, lâu lâu mới ngẫu nhiên đi tới những chỗ khác, như ngày lễ tinh quang năm nay thì đi tới Serafite và chủ trì nghi lễ chúc mừng tại giáo đường Phong Đạo. Còn năm trước thì hình như vị Giáo Hoàng này ăn mừng tại Vương Quốc Cực Địa, chẳng lẽ năm sau lại đi tới Vương Quốc Minh Nguyệt chúc mừng chăng?
Irina khép quyển sách lại và ngừng suy nghĩ những chuyện vớ vẩn.
Sau khi dùng xong bữa sáng, Irina liền thay bộ đầm hai dây màu đen và ngồi ngay ngắn trên sô pha ở tại phòng khách.
Bởi vì, Vương Phi Joyti lại tới nữa.
Feline nhanh chóng pha một ly cà phê sau đó đặt ở trên bàn trà, tiếp đó cô lui lại đứng ở phía sau Irina không nói một lời.
“Hôm nay vương phi tìm con có chuyện gì không?” Irina tò mò hỏi.
Hôm nay vị vương phi này vẫn mê hoặc động lòng người như thường, mái tóc dài màu vàng kim hơi cong được xõa xuống trên vai, con ngươi sáng ngời như Lam Bảo Thạch, gương mặt xinh đẹp trắng trẻo, mặc trên người bộ váy Lolita màu vàng nhạt kèm theo các loại trang sức. Nhưng hình như tâm trạng của cô không được tốt lắm vì từ khi bước vào biệt thự của Irina thì cô chưa hề cười một lần nào.
Khi nghe thấy Irina hỏi mình thì Joyti mới gượng cười nói: “Irina, tình huống hiện tại không được tốt cho con vì tin tức về chuyện đó đang được mọi người truyền tai nhau.”
Sắc mặt Irina hơi đổi, cô biết tin tức mà Joyti nói là tin tức gì.
Cô không khỏi liếc mắt nhìn Feline một cái, cô ấy còn chưa biết chuyện này, nhưng nếu như Feline biết được thì cô sẽ có phản ứng như thế nào?
“Ý ta là trong khoảng thời gian này con hãy cố gắng ở trong biệt thự đừng đi ra ngoài.” Joyti châm chước từ ngữ hồi lâu rồi mới nói.
Irina hiểu ý của Joyti, mặc dù Joyti sẽ không nhắm vào cô bởi vì quan hệ giữa hai vương quốc trở nên ác liệt, nhưng còn những người khác thì chưa chắc sẽ như thế, điển hình là Emma một người không hề thích cô. Mà những người như Emma thì hẳn là không hề ít, nếu như cô đi long nhong bên ngoài ngay lúc này thì sẽ dễ gặp phải những chuyện phiền toái.
Irina lập tức gật gật đầu nói: “Con biết rồi, sắp tới con sẽ không đi ra ngoài nữa.”
“Irina đáng thương, ta đã thuyết phục để bệ hạ không ra tay đối với con, mặc dù ta không biết những ngày tháng yên lành này sẽ kéo dài tromg bao lâu nữa, nhưng con nhất định phải kiên cường cố gắng tồn tại.” Joyti tiến tới xoa xoa đầu Irina.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất