Cái đạo cụ siêu phàm đó, có thể tạo ra một tấm khiên vô hình bao phủ toàn bộ học viện Ngân Diệp, bất luận kẻ nào đi ra hay đi vào đều sẽ bị phát hiện bởi cái đạo cụ siêu phàm này, nên không một ai có thể lẻn vào học viện Ngân Diệp.
Mà Fred, thì lại là ngoại lệ!
Hắn lấy đạo cụ siêu phàm của hắn ra, thoạt nhìn thì nó chỉ là một cây bút màu đen bình thường không mấy nổi bật, hắn cầm lấy cây bút rồi trực tiếp vẽ một cánh cửa lên bức tường. Sau đó cánh cửa này, từ một vài đường vẽ lại dần dần biến thành một cánh cửa chân thật.
Mà cánh cửa này không chỉ được vẽ lên mỗi bức tường, nó còn được vẽ thẳng lên trên tấm khiên của cái đạo cụ siêu phàm trong học viện Ngân Diệp này, mà cái đạo cụ siêu phàm bị vẽ lên lại không hề hay biết!
Ngay khi cánh cửa vừa hình thành Fred liền mở nó ra tiến vào học viện Ngân Diệp.
……
Trong phòng Feline.
“Không được, điện hạ cần phải ngủ một mình.”
Hôm nay, Feline từ chối yêu cầu ngủ chung của Irina.
Ở trong mắt cô, thì chuyện mà một người hầu như cô lại ngủ chung với công chúa điện hạ tôn quý đã là một điều hết sức không đúng, chỉ là do hai ngày trước công chúa điện hạ gặp phải áp lực quá lớn và lo lắng về vấn đề xã giao trong ngày lễ tinh quang, nên cô mới đồng ý chuyện hai người ngủ chung.
“Feline, cho ta ngủ chung đi mà……”
Irina kéo kéo cánh tay Feline với ý đồ thuyết phục đối phương, do hôm nay cô có quá nhiều việc phải làm, nên còn chưa nhận được 1 kinh nghiệm nào nữa đây nè, nên cô muốn thừa dịp hiện tại nhận kinh nghiệm ngủ chung một phen.
Feline xụ mặt trả lời: “Không được, điện hạ phải biết rằng, dựa theo quy tắc thì khi điện hạ 8 tuổi, người phải ngủ một mình……”
Và thế là Irina lại bất đắc dĩ nghe Feline nói blah blah về các loại quy tắc.
Rất lâu sau Feline mới chịu dừng lại, đương nhiên Irina cũng không thể không đồng ý: “Ta biết rồi ta biết rồi, ta ngủ một mình còn không được sao?”
Tuy rằng miệng thì nói như vậy, nhưng Irina đã lên kế hoạch lẻn vào phòng Feline lúc đêm khuya trong đầu.
Căn cứ theo ký ức của nguyên chủ, thì Feline là kiểu người một khi ngủ thì sẽ ngủ như chết, nếu không có động tĩnh gì lớn xảy ra thì về cơ bản cô sẽ không tỉnh lại, nhưng đồng hồ sinh học lại tuân theo quy luật đến mức đáng sợ, Feline luôn ngủ dậy mỗi ngày vào đúng 7 giờ rưỡi.
“Hiện tại không còn sớm nữa, điện hạ hãy về phòng ngủ nhanh lên.”
“Ta biết rồi.”
Irina đi ra khỏi phòng Feline, cô đang muốn đi về phòng thì lại đột nhiên cảm thấy muốn đi tiểu, nên cô dứt khoát xuống lầu trước để giải quyết vấn đề sinh lý.
Giải quyết vấn đề xong, Irina lại đi về phía phòng cô một lần nữa, nhưng khi bước đến cửa phòng Irina lại dừng bước, cô nhìn nhìn căn phòng tăm tối thông qua cánh cửa bị mở ra một khoảng nhỏ, sau đó cô lại xoay người tiến vào căn phòng bên cạnh.
Đây là phòng để đồ linh tinh, nhưng nơi này lại được để một cái đạo cụ siêu phàm, tên nó là Dạ Chi Tỏa!
Một tay cầm hộp đựng Dạ Chi Tỏa một tay mở cửa phòng ngủ, biểu tình của Irina trở nên cẩn thận hơn vài phần, cô nhẹ nhàng và chậm rãi bước từng bước vào trong phòng, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa khóa lại.
Trong căn phòng tăm tối, Irina không hề nghĩ ngợi nhanh chóng mở hộp ra, cô trực tiếp cầm lấy phần đầu Dạ Chi Tỏa.
“Leng keng……”
Tiếng xiềng xích va chạm vào nhau vang dội khắp phòng, cô vung phần đuôi Dạ Chi Tỏa về phía giường đồng thời Dạ Chi Tỏa cũng nhanh chóng dài ra, nó trực tiếp quay quay vài vòng sau đó trói một người nào đó và kéo ra.
Mà người này, rõ ràng là Fred!
Lúc này Fred cũng rất kinh ngạc, hắn không hề nghĩ tới bản thân sẽ bị phát hiện. Hơn nữa, con nhỏ công chúa Vương Quốc Minh Nguyệt này không phải là người thường sao? Nhưng tại sao lại nhìn giống như là một siêu phàm giả thế này?
Sau khi bị xiềng xích trói chặt rồi kéo ra, Fred lập tức mở miệng nhắm ngay chỗ Irina đứng: “Đoàng!”
Cùng với một tiếng súng vang lên, viên đạn vô hình bay về phía Irina, nhưng lại chỉ trúng không khí.
‘ con nhỏ này đoán được mình sẽ tấn công nên chạy trước sao? Không đúng, đây là kỹ năng Chạy Nhanh……’
Đôi mắt Fred đảo qua, hắn liền minh bạch tình huống hiện tại, Irina đang sử dụng kỹ năng Chạy Nhanh rồi chạy lung tung trái phải khắp phòng, hiển nhiên cô cũng biết bản thân có khả năng sẽ bị tấn công ngược lại, nên cô chỉ có thể làm như vậy để cho Fred không thể tấn công trúng cô.
Lúc này Irina cũng rất hoảng sợ.
‘ cái quái gì vừa bay tới vậy? Đạn không khí? May mắn là chính mình đã biết quan trị an bị thương hình như đã bị tấn công bởi một thứ như là súng, quả nhiên cẩn thận chiêu này của Fred là không hề dư thừa, nhưng chính mình lại không nghĩ tới phát súng đó sẽ được bắn ra từ miệng hắn, thiếu chút nữa là trúng đạn rồi ’.
Irina phản ứng tương đối nhanh, cô quyết đoán khống chế xiềng xích bay về phía miệng Fred, đồng thời ánh mắt nhìn chăm chú phía đó, cô thi triển kỹ năng Đốt Lửa.
“A……”
Khi một đốm lửa nho nhỏ xuất hiện trước mặt Fred thì hắn lập tức hét thảm một tiếng, vốn dĩ hắn đang định phản công thì bị ép phải ngừng lại, ngay sau đó miệng hắn trực tiếp bị Dạ Chi Tỏa bịt kín. Hoàn toàn không thể nói ra bất kỳ lời nào.
Irina thấy thế liền ngẩn người, kỹ năng Đốt Lửa có uy lực to lớn thế này sao? Nhưng mặc kệ thế nào, hiện tại không phải là lúc nghĩ về chuyện này.
Irina khống chế Dạ Chi Tỏa siết càng ngày càng chặt lại, mà Fred vốn đã bị trọng thương nên căn bản không thể nào chống cự nổi, chỉ nghe thấy những tiếng gãy xương răng rắc không ngừng vang lên, sau đó cả người hắn dần dần không còn sức lực, hắn cong người xuống như một cọng rơm và trực tiếp mất mạng.
Trước khi mất mạng, Fred đã cực kỳ hối hận, nếu sớm biết Irina là siêu phàm giả, thì hắn sẽ không cả gan tới mức đi trả thù mà sẽ đi trị thương trước.
Khi thấy Fred chết, Irina liền thở phào nhẹ nhõm một hơi, cả người cô có chút mệt mỏi nên đặt mông ngồi liệt xuống sàn, sau đó cô lại phát hiện hình như vị trí cô ngồi có chút ướt ướt.
“Mặt trái hiệu quả……”
Irina nói nhỏ một câu, cô nhanh chóng buông Dạ Chi Tỏa ra.
Không có người sử dụng, Dạ Chi Tỏa từ từ thả xác Fred ra và dần dần rút ngắn trở về kích cỡ ban đầu, nó lẳng lặng nằm trên mặt đất.
Irina nhìn nhìn Dạ Chi Tỏa, rồi lại nhìn nhìn xác Fred, trong lòng cô sinh ra một loại cảm giác vị thần may mắn đang phù hộ cô.
Fred thật sự tới để trả thù cô, bất quá bản thân Fred đã bị thương rất nặng, hơn nữa còn bị cô phát hiện trước thông qua vết máu mơ hồ trên đất, nếu không thì hậu quả không dám tưởng tượng.
Đặt Dạ Chi Tỏa vào lại trong hộp, Irina mở cửa nhìn nhìn về phía phòng Feline. Động tĩnh vừa rồi ở phòng cô không lớn cũng không nhỏ, nhưng xem ra Feline đã ngủ rồi, nên không phát hiện thấy có gì đó vừa xảy ra trong phòng cô.
“Giờ phải làm gì tiếp đây? Giao xác hắn cho Cục Thần Bí sao? Nhưng nếu vậy thì giải thích thế nào về chuyện hắn chết? Phải bại lộ sự thật rằng bản thân là siêu phàm giả sao? Không, không thể như vậy, không thể nào để cho người khác biết bản thân là siêu phàm giả được, đây chính là con át chủ bài lớn nhất của chính mình.”
Irina nhẹ giọng tự hỏi, rất nhanh cô liền có ý tưởng.
Bước đi hai bước, Irina đột nhiên cảm thấy nơi nào đó trên cơ thể có chút nhão nhão dính dính, cô khẽ nhíu mày, không thể không đi thay một chiếc quần lót khô ráo hơn.
Tiếp đó Irina đi tới trước xác Fred, tìm tòi lục soát một chút trên cơ thể đối phương, thấy có thứ gì thì cô đều để lại, sau đó cô lén lút kéo xác Fred ra khỏi cửa.
‘ chính mình lại chẳng mấy sợ hãi đối với xác chết, do bị ảnh hưởng bởi tinh thần cứng cáp của nguyên chủ sao? Cũng đúng, nguyên chủ là người từng nhìn thấy cảnh tượng chiến tranh, và cũng nhìn thấy những hình ảnh tàn khốc hơn hiện tại rất nhiều ’.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất