Nữ Thần Phi Nguyệt Irina (FULL)

Có được biệt thự ở ngay tại trung tâm thành phố, buồn chán không có gì làm nên mua vài chục chiếc Rolls-Royce Phantom cho đỡ chán, làm cho toàn bộ nữ minh tinh giới giải trí luôn muốn tán tỉnh hắn, trong thẻ tín dụng còn có số tiền khổng lồ đến mức cả đời này hắn cũng xài không hết, cuộc sống như vậy làm cho Lạc vũ cảm thấy rất vừa lòng.

Để có được như hiện tại hắn đã phải trải qua những trắc trở trong cuộc sống, từ gã nông dân quèn đến kẻ giàu nhất trên thế giới này, hắn không hề dựa vào ba mẹ, hắn không hề dựa vào người thân, hắn cũng không hề dựa vào bạn bè, tất cả đều là dựa vào bản thân hắn…… Tưởng tượng.

Có lẽ là do cả ngày suy nghĩ những việc vớ vẩn như thế này, nên đầu óc hắn đã có vấn đề mất rồi, vậy mà lại xuất hiện ảo giác đột nhiên có những thứ không bình thường ngay trước mặt.

Điển hình là ngay tại mép giường có một cái gương soi toàn thân, nhưng điều quan trọng là trong gương lại đang phản chiếu hình ảnh một thiếu nữ siêu đáng yêu có mái tóc màu trắng tuyết được thắt thành kiểu dáng song đuôi ngựa ở hai bên.

Lạc vũ biết bản thân hắn gặp ảo giác rồi, trong phòng hắn sao lại có một thiếu nữ đáng yêu như vậy? Theo góc độ nhìn về phía gương, rõ ràng người đó là hắn……

Từ Từ?

Đây là??

Chính mình???

Lạc vũ mở to hai mắt, nhưng đột nhiên đầu lại đau đớn dữ dội, một số ký ức có chút xa lạ nhưng cũng có phần quen xuất hiện.

……

Trong một chiếc xe ngựa, thiếu nữ có mái tóc màu trắng tuyết song đuôi ngựa cùng con ngươi màu tím, mặc trên người bộ đầm dây có hoa văn cẩm thốc, đang nằm ở trong xe muốn ngủ một giấc để nghỉ ngơi. Nhưng vào lúc này, một cảm giác không thể hít thở đột nhiên xuất hiện rất bất ngờ và chí mạng, làm cho thiếu nữ cảm thấy đau đớn tột đột, cô cố gắng chống cự nhưng không làm được gì, sau đó trực tiếp mất mạng.

Tuy rằng bên cạnh cô còn có một thiếu nữ thoạt nhìn lớn hơn cô vài tuổi và mặc đồ như một hầu gái, nhưng cô hầu gái lại không hề biết chuyện vừa xảy ra và tiếp tục ngủ như bình thường.

Khi xe ngựa dừng lại, cô hầu gái liền tỉnh, cùng lúc đó thiếu nữ tóc trắng cũng có hô hấp trở lại như bình thường.

“Điện hạ? Điện hạ?”

Cô hầu gái hô vài tiếng, nhìn thấy thiếu nữ không có phản ứng gì, cô cũng chỉ cho rằng thiếu nữ quá mệt mỏi, sau đó cô nhẹ nhàng ôm thiếu nữ lên, và rời khỏi xe ngựa.

Lạc vũ…… Không, hiện tại phải gọi là Irina · Angus.

Cô dần tỉnh táo lại từ căn phòng tràn đầy phong cách thiếu nữ này, hai tay chống xuống chiếc đệm màu trắng tinh, ngơ ngác nhìn bản thân cô trong chiếc gương soi toàn thân không xa.

Trên gương mặt tinh xảo ấy được khắc họa những chi tiết như thể là một thiên thần, lông mày có phần hơi đạm và cong cong, đôi mắt to to thoạt nhìn rất ngây thơ, con ngươi màu tím sáng ngời như thể là một viên ngọc quý hiếm, chiếc mũi cao thon kết hợp với cái miệng nhỏ hồng nhuận rất hoàn hảo, làn da trắng nõn đến mức chỉ cần véo nhẹ thôi cũng có thể vắt ra nước, vài sợi tóc màu trắng tuyết chảy từ gương mặt xuống như là một thác nước đẹp đẽ.

“Hóa ra là như thế, không biết vì sao mà nguyên chủ lại đột nhiên tử vong, mà chính mình thì lại xuyên không và nhập vào cơ thể nguyên chủ. Vậy là từ bây giờ, chính mình là Irina · Angus?” Những tiếng nói phát ra từ miệng cô rất nhẹ nhàng và có phần non nớt.

Không biết có phải là do cô đã dung hợp một ít ký ức hay không, hoặc cũng có thể là do kiếp trước cô đọc tiểu thuyết quá nhiều, nhưng Irina phát hiện rằng ấy vậy mà cô lại chấp nhận hiện thực rằng cô đã xuyên không một cách nhanh chóng, chỉ là cô có chút bất mãn với kết quả này. Chẳng lẽ về sau cô thật sự phải sống bằng cái thân phận này sao? Nhưng mà có lẽ, chuyện này cũng không dễ gì mấy cho lắm?

Căn cứ theo ký ức thuộc về nguyên chủ, Irina biết được một điều rằng tình huống hiện tại đối với cô mà nói thì không mấy lạc quan cho lắm.

Cô vốn là công chúa của Vương Quốc Minh Nguyệt nằm ngay bên cạnh Vương Quốc Hắc Dạ, nhưng Vương Quốc Minh Nguyệt có thể xuất hiện là do dung hợp mấy cái tiểu quốc cách đây không lâu, vậy nên nội bộ hoàn toàn không ổn định, việc này dẫn tới Vương Quốc Hắc Dạ vốn được xưng là vương quốc mạnh nhất đại lực chực chờ như hổ rình mồi.

Vì ổn định cục diện, quốc vương Vương Quốc Minh Nguyệt là Giorno III đã quyết định đưa con gái ông ta đến Vương Quốc Hắc Dạ, bề ngoài thì nói là để con gái đến học tập tại học viện Ngân Diệp nổi tiếng nhất nhì đại lục ở Vương Quốc Hắc Dạ, nhưng trên thực tế thì lại là trao tặng công chúa cho Vương Quốc Hắc Dạ, nhằm tạo ra một khoảng thời gian nhất định để Vương Quốc Minh Nguyệt ổn định nội bộ trở lại.

Nghĩ tới đây Irina không khỏi cười khổ, rõ ràng đường đường là một cô công chúa, nhưng cuối cùng lại trở thành một món hàng hóa. Cô rất hoài nghi rằng, liệu Vương Quốc Minh Nguyệt có hoàn toàn vứt bỏ nguyên chủ hay không?

Vương Quốc Minh Nguyệt kiến quốc vào ngày 18 tháng 7 năm 205 kỷ nguyên Phi Nguyệt.

Irina khởi hành vào ngày 20 tháng 7, và đến vương đô Serafite vào 10 ngày sau, Vương Quốc Minh Nguyệt chỉ phái một người hầu đi theo bên cạnh Irina là cô hầu gái kiêm chức người giám hộ Feline · Annon.

Hôm nay, là ngày 15 tháng 9.

Thời gian trở thành món hàng hóa đã hơn một tháng, cuộc sống thường ngày thì cũng không có gì bất thường, nhưng Irina lại biết, mặt ngoài thì bình tĩnh nhưng bên trong lại nguy hiểm tột độ. Nguyên chủ tử vong, là minh chứng lớn nhất.

“Lúc ấy nguyên chủ chết như thế nào? Hình như là đột nhiên thở không được mà chết nhỉ? Đây không giống như là cách giết người bình thường thì phải……”

Irina vội vàng hồi tưởng một chút về thế giới này, trên mặt cô dần dần lộ ra biểu tình cổ quái. Bởi vì cô phát hiện thế giới này, mặt ngoài là một thế giới khá giống với trái đất thời Trung Cổ, nhưng có sự khác biệt rất lớn là thế giới này lại có những sức mạnh siêu phàm. Sức mạnh siêu phàm cũng không phải là bí mật gì, nhưng bởi vì trở thành siêu phàm giả là một điều cực kỳ gian nan, nên số lượng không có bao nhiêu.

“Nếu như chính mình đoán không sai thì hẳn là có siêu phàm giả ám sát nguyên chủ…… Tuy rằng hiện tại thân phận của nguyên chủ chỉ là hàng hóa, nhưng nếu nguyên chủ muốn ra ngoài đi dạo, thì ít nhiều gì Vương Quốc Hắc Dạ cũng sẽ phái người âm thầm bảo vệ nguyên chủ, thậm chí khả năng cao là có cả siêu phàm giả, nhưng ‘ chính mình ’ vẫn cứ chết như thường, như vậy thì chỉ có một loại khả năng..... Kẻ ra tay ám sát quá mạnh……”

Nghĩ tới đây, Irina không khỏi có chút sợ hãi, một người rõ ràng hẳn là đã chết nhưng không biết bằng cách nào mà sống lại được, vậy thì liệu người đó có bị ám sát thêm lần nữa hay không?

Như vậy thì xem ra chính mình không thể rời khỏi học viện Ngân Diệp này nửa bước, xem một chút thông tin trong ký ức, cô biết được quốc vương Dawn VII đã tự bổ nhiệm bản thân làm viện trưởng học viện Ngân Diệp, phòng vệ cực kỳ nghiêm ngặt, là một nơi rất an toàn. Mà trước đó là do nguyên chủ đi ra ngoài học viện nên mới xảy ra chuyện, theo cô xem xét thì nếu cô không ra ngoài thì hẳn là có thể giải quyết vấn đề tai họa ngầm.

Nhưng như vậy còn chưa đủ!

Irina nghĩ nghĩ một hồi, cô khẽ hô một tiếng: “Feline.”

Vừa dứt lời, cô liền phát hiện chính mình nói ra một loại ngôn ngữ xa lạ mà cô chưa nghe nói tới bao giờ, nhưng cố tình cô lại hiểu ý nghĩa ngôn ngữ này, hẳn là do cô đã kế thừa ký ức nguyên chủ nên mới hiểu ngôn ngữ dị giới.

Không lâu sau, cửa phòng được mở ra, một cô hầu gái có mái tóc dài ửng đỏ, đôi con ngươi xanh thẳm, mặc bộ trang phục hầu gái đen trắng, dung mạo xinh đẹp, ước chừng khoảng mười tám tuổi tiến vào phòng.

“Irina điện hạ, người gọi Feline?” Feline ít nói, cười ân cần hỏi thăm cô một tiếng.

“Ừm, thật ra……” Irina chần chờ một hồi rồi mới nói: “Ta muốn hiểu biết một chút về những chuyện liên quan tới siêu phàm giả.”

Irina không hề kế thừa toàn bộ ký ức của nguyên chủ, cô chỉ biết những chuyện quan trọng, thật không may là chuyện quan trọng không hề bao gồm những chuyện liên quan tới siêu phàm giả.

Feline thở dài, cô đi đến bên cạnh Irina sau đó ngồi xuống và nói: “Irina điện hạ, người vẫn còn cố chấp về chuyện này sao?”

‘ Vương Quốc Minh Nguyệt là tân quốc vừa thành lập không lâu, hoàng thất đầu tiên là hoàng thất Vương Quốc Angus, mà Vương Quốc Angus là một vương quốc tương đối cởi mở và bình đẳng, nên tuy Feline chỉ là hầu gái, nhưng cô cũng không cần phải xin hỏi gì nhiều đối với nguyên chủ, mặc dù chưa được nguyên chủ đồng ý nhưng vẫn trực tiếp ngồi bên cạnh cũng là một chuyện rất bình thường ’.

Khi Irina suy nghĩ một đống điều như vậy trong đầu, cô cũng nghe thấy những gì Feline nói, cô không khỏi nảy sinh tò mò trong lòng, chẳng lẽ còn có câu chuyện gì đó giữa nguyên chủ cùng với siêu phàm giả sao? Đáng tiếc hiện tại cô không hề có ký ức gì về chuyện này.

“Chỉ là đột nhiên muốn biết thêm kiến thức thôi, Feline nói một chút đi mà.” Biểu tình của Irina không thay đổi, cô đáp lời Feline một cách lưu loát.

eyJpdiI6IkNFbmVyVkM0dDlVQ1R2VlBuaFhcL1pBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im9iUGZKRTRSTGxxN2ZtdkdXbitmZ2Iza1ZMNDJWb25YRkFpWVdYRkVDMFFGbnZlVWsxTlFzV01UYlAxVkh2U21GczFId0kxM2o3SW95cDRSTzkybFRMNlR3UVJLV0ozbjZHeVc1V1JjWDRxSFQrcCs5UnhDTHMzSVFQTDJcLytacWd3cE1md2lsb3NpbkEwMGdaa0lzaGptZjFNNWY2QXU5bUJnY1RiZU9tNkJleWRLTmpneTNNemNkNGdsb1VSb3huOWVEbkU4dEl3Uit0MXlIaDRNamZLc3dldjdqQjFyR0hxVGFaNnNaVzRaeFFJSGZpV1UzVG9ZTDNJcnkzU2ZDWVNEaTN6bE5xeG9TUllzVkRxWDdJVFVCZm02SUtWK0w3NnNKQ2ZpcW02dWhpWGF6Wnd6NlJuQk4yNzR2cjQ1eHRhS1ljUzUxbmJYQ2VsNGFmT3RFZFhRd1wva09HZ2pORll5ajM4YTFkTGduamR1SGJ5VWVSNUVqSWZKRXRrd1Q0d2NYKzM2cFFHU1Nqek1rR2JxNVwvRnV6R2pwazFkeFQ5U3d1NU1DN2I3bDJmN0pEblc3R2xCK1ZSUVFFXC80RUFmWTRla0tpcGNnZ3RrXC9BSEtiRGJ3N0hTNUxcL2hIYzRSeG94a205SzF1RDY4K3RDXC9qMnVvTU1ZOVpkTmRCVzAzY2MwQndseEdKclRNZm5yU0lUa0ZySFwvZ0dpVnJiYW5Lb3ZwWDFKWWdFVXh4ZHhPUHdGUmpPOUNlU1MyT01mMG5od29lUU9zSlp6VXBQYTF2bCtqT1hadG5yRlczV0czeHBGRDJUUlZ1aXhaNkJ2ZFY4K004XC9YdGlqMXF4VnZtSUNVTVpud2d5cFdxSVZvMFlRbFwvR0I4eHB6OWZHM2lEODd4WjdsY2VpdzlGcm91a1lYd0FxVlJxN09YXC9HZFRBZ2VaeWxEZk5mUjV6Wm8xRGxcLzZGc1JxV1puS1RxNlpqdTlIdUhuZzdvQWhac0pWU0RnOTNSdlEzeEZOTjV6dkNHWHc1SEM2bGJyc0pXT3A0dU5yOEVpdzZBVHo0MkQzWENBcDdDZnFNSWthV2ltQTVkeU5laVFwMDZNWmtNOUdCM3RTV0VuY2x3djFNXC93QmNzWE41cGgzMzVqaDVCek5Dd1QxWHN1dlwvUVwvazhBUGI1blpCejk1OWpwdlVjSHZvMWN3KzQxOXhidWhQVUZGQStoXC9nZHJcLzE5XC9xajRzZnhXUkpUZjhCTXdiZGNiaTZMOUlmVWl1QTZPWmhydldQZjhMdGZvRmdCblhtN2I4eExaNHBDN2Y1eUs4a2NaRlNRTzFYTm5nOHdYYldvU0Q1VG96T01KRUd6NUQwRkp6UU5nN1AwcEMzZGhnVDhzMkFZa0JXbitjWVlUKzBZaDFpajdXWm1QazlGajBLYzVCNTNqekZaQ1Y3bTlXT1ByRFFWNU80QVBsOFkwcktoOVpCUkxNQUlsWUN6NjE1RnZkdlFjdlFLdm9Pb3FTbEFXUFdwWGlmXC84Q25adFV1ZjRQZE9aUHYiLCJtYWMiOiI2M2ZkMzhhNzhkNDI0ZDEyY2Y3ZjJjMjA0ZDdiNWZjZmRhNDRjNDAzOWYzMmE3Mzk2NTRiNzdmNzI1OTQwYjk2In0=
eyJpdiI6InVOS1UwZnE2OHFcL0VcL1BMQWpsWEJHdz09IiwidmFsdWUiOiJBc2dCZ1NJd3VVTGNxaTlGandXUTR4YU94eWVTVlA4b2ZycVZ1SVgxS2lRV3J3clhKRnRwSWlRTExsMGxTV2tYZjR5MmR2NEpkeUVIa1RyT2xFcUdyZz09IiwibWFjIjoiZjFjOTA5MzlkMmFkYzJhMjYyYmQzZjQyMTM2NWY0MGM0NThkNDY5MmViOGY1YTc1ZmE1YjIyZjE5MTg1YmQ0NyJ9

 

Ads
';
Advertisement