Cô vừa đi qua bờ biển chơi một vòng, trở về tham gia yến hội là có thêm một đứa con, đùa à, đây là con gái của mặt trời mọc trên biển sao?
Cô cười ha ha hai tiếng, không ngờ sắc mặt Kỷ Mặc Giác và Ngôn Cảnh đều không đúng. Không giống nói đùa.
Còn Khâu Cốc Nam bên cạnh, cẩn thận nói: "Cô cả, đừng vuốt bụng, cô ngoan một chút, không được vỗ."
Đại Ninh lại nhìn về phía ông nội, ông cụ cũng nhìn cô với vẻ mặt phức tạp.
Mọi người thật sự đều muốn hỏi một vấn đề, nhưng không ai dám hỏi.
Cuối cùng vẫn là cô cả chỉ bụng mình, ngẩng mặt lên, hỏi vấn đề khó hiểu đó: "Con ai vậy?"
Ngôn Cảnh mấp máy môi: "Anh."
Giữa đêm, tin tức cô cả nhà họ Kỷ mang thai lan truyền nhanh chóng.
Việc này khiến vô số đàn ông tan nát lòng, nhưng phụ nữ thì lại vui sướng không thôi. Dù sao Kỷ Đại Ninh chưa kết hôn đã có con, có trời mới biết đó là con hoang của ai.
Trước mặt không dám nói nhưng chửi bới sau lưng lại không thể thiếu.
"Cô ta ăn chơi như vậy, nói không chừng người ta đã đá cô ta rồi. Thiên kim xinh đẹp nhất, xí, chẳng phải là thứ dơ bẩn chưa kết hôn mà đã có con hay sao."
Cũng có cô gái nói giúp cho Đại Ninh: "Có lẽ cô cả nhà họ Kỷ sẽ không ăn chơi đâu, tôi chưa từng thấy cô ấy chủ động nói chuyện với ai."
Một đóa hoa quá kiều diễm, cũng không thể vì nhiều ong mật vây quanh mà trách móc sự sáng chói của cô.
"Cô ta chơi ngầm thì sao, cô biết được à? Còn nói giúp cho cô ta, không phải muốn lấy lòng nhà họ Kỷ hay sao?"
"Đúng vậy đúng vậy, chắc chắn bây giờ cậu cả nhà họ Ngôn đã thấy rõ bộ mặt thật của cô ta, cô ta ghê tởm muốn chết."
Cô gái thở dài, không lên tiếng nữa.
Mặc dù cô ấy cảm thấy cô cả nhà họ Kỷ là người thẳng thắn đáng yêu, nhưng nhân duyên của cô cả thật chẳng ra làm sao.
"Anti" của Đại Ninh che môi chế giễu, cười trên nỗi đau của người khác, lời gì khó nghe cũng nói ra hết một lượt, đại khái là cầu cho không ai nhận đứa con trong bụng của cô, hoặc nói, đó là con của tên đàn ông thấp hèn nào đó.
Cậu Ngôn sẽ giận dữ mắng mỏ cô, tốt nhất là đá cô.
Bên phía Đại Ninh cũng không vui vẻ là bao.
Bất cứ ai đột nhiên từ công chúa nhỏ độc thân thành người phụ nữ có thai, tâm trạng luôn luôn không quá hài lòng. Mặc dù bé con này ngoan đến mức khó hiểu, cô cũng không có cả triệu chứng có thai. Mang thai mà có thể thoải mái dễ chịu thế này, ngược lại khiến cô có cảm giác không chân thực.
Ngôn Cảnh chủ động nhận con là của anh, trong lòng Đại Ninh xem thường, cô không quan tâm con của ai, cũng không quan tâm người ngoài thấy thế nào.
Chẳng lẽ nhà họ kỷ cô lại không nuôi nổi một hạt đậu hay sao? Cô xinh đẹp, có tiền, kiêu ngạo tự tin, riêng mấy điểm này cũng đủ khiến người người hâm mộ.
Điều duy nhất khiến Đại Ninh bận tâm là ông nội cô giục cô và Ngôn Cảnh tổ chức hôn lễ, dù sao cô cũng mang thai được gần bốn tháng, nếu cứ kéo dài như vậy thì bụng cô sẽ lớn hơn, mặc áo cưới không đẹp.
Nhưng mà cô cả nhà họ Kỷ không cho ai nói gì, cô không muốn kết hôn.
Cái nhẫn kin cương khắc tên ZY kia đã bị cô xem như khoai lang bỏng tay từ lâu, không biết ném đi đâu. Ngôn Cảnh đẹp trai thì cũng đẹp trai, đối xử với cô cũng tốt, nhưng cô thực sự không muốn kết hôn.
Cô trời sinh đã không có cảm giác sứ mệnh và lòng trách nhiệm, không muốn đứa con trong bụng. Thậm chí cô còn có một suy nghĩ ngu ngốc, suy nghĩ ngu ngốc này không thể nói với người khác, đành phải nói với lạc đà Alpaca.
"Tao không muốn sinh đứa bé này."
Lạc đà Alpaca nhìn cô sáng ngời có thần, ánh mắt mang theo vẻ xem thường, một giây sau, nó phun thẳng một bãi nước miếng vào Đại Ninh.
Đại Ninh bóp lấy nó: "A a a, tao muốn đánh chết mày."
Lạc đà Alpaca cũng không cam chịu yếu thế, kêu gào lên với cô.
Cô cả thở dài, ngay một con lạc đà Alpaca cũng xem thường hành động thiếu trách nhiệm của cô, chứ đừng nói chi là ông nội và Kỷ Mặc Giác, còn cậu cả nhà họ Ngôn nữa, làm sao cũng không thể đồng ý chuyện cô nói không cần là không cần.
Cô chưa công bố chuyện bố đứa bé nhưng ít nhiều cũng nghe một số tin đồn.
Đại Ninh không thèm để ý, Ngôn Cảnh lại hết sức để ý, cũng không biết anh dùng thủ đoạn gì mà toàn bộ những lời không dễ nghe đều lắng lại.
Anh rảnh rỗi thì sẽ đến thăm cô, cẩn thận tản bộ cùng cô, thi thoảng vuốt tóc cô, trên mặt mang theo nụ cười dịu dàng. Nghe Khâu Cốc Nam nói, Ngôn Cảnh đang đọc sách nuôi con.
Anh đang nghiêm túc học trở thành một người ba.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất