"Ơ, Giám đốc Tần à, chắc là giám đốc Tô nói chuyện người cầm đuốc cho cậu rồi nhỉ?"
"Đúng, vừa mới nói! Lần này lão Tôn vất vả rồi! Đại công lao đó! Chờ sau khi công bố chính thức, tôi sẽ khao thưởng mọi người thật đàng hoàng!", Tần Kiệt hứa hẹn.
"Chuyện này không gấp, bây giờ tôi có chuyện muốn hỏi giám đốc Tần một chút!", trong điện thoại, giọng nói của Tôn Triêu Dương dường như có chút sốt ruột.
"Ừ, có chuyện gì, lão Tôn ông nói đi!"
"Chuyện trung tâm thể dục thể thao của chúng ta rốt cuộc lúc nào có thể bắt đầu?”, Tôn Triêu Dương hỏi.
"À, ông nói chuyện sửa chữa trung tâm thể dục thể thao à, đừng nóng vội! Ông nghe tôi nói!", Tần Kiệt khẽ cười: "Hiện tại tình hình kinh tế của tôi hơi eo hẹp, chờ sau khi trả xong tiền đất, tôi sẽ bắt đầu ngay! Đương nhiên, ông yên tâm đi, tôi đã tính toán xong thời gian khai trương sau khi trung tâm thể dục thể thao sửa chữa xong rồi! Ngay sau khi thế vận hội Olympic kết thúc! Chúng ta lập tức bắt đầu!"
"Mượn sức nóng của thế vận hội Olympic vừa mới kết thúc, tranh thủ cho kịp thời cơ, đến lúc đó chắc chắn sẽ làm ít ăn nhiều!"
Tần Kiệt giải thích.
"Giám đốc Tần, tôi không hiểu vì sao bắt buộc phải khai trương sau khi thế vận hội Olympic kết thúc? Điều này, có gì đáng được chú ý không?", Tôn Triêu Dương có chút không hiểu.
"Ha ha, chuyện này có liên quan tới việc kế tiếp mà ông và quản lý Tô phải làm!”, Tần Kiệt nở nụ cười có chút thần bí.
"Ơ? Là thế nào?”, Tôn Triêu Dương có chút tò mò.
"Ông đang ở đâu?”, Tần Kiệt hỏi.
"Ở trung tâm thể dục thể thao!"
"Ông đi tìm giám đốc Tô, cô ấy sẽ nói cho ông biết!”, Tần Kiệt nói.
"Được, tôi lập tức đi đến Kiệt Tuyết!"
"Được!"
Lạch cạch ~
Cúp điện thoại, Tần Kiệt lại gọi điện thoại cho Tô Nhuệ.
"Ơ? Giám đốc Tần, có phải anh luyến tiếc gì tôi không? Mới có mấy phút mà lại gọi điện thoại cho tôi!”, Tô Nhuệ nở nụ cười hưng phấn.
"Ơ, Giám đốc Tô, tôi muốn nói chuyện nghiêm túc với cô, đừng tán dóc chuyện khác!"
"Ờ, có chuyện gì?”, Tô Nhuệ bắt đầu nghiêm túc.
"Mấy cái tên lần trước tôi dặn cô nhớ, cô nhớ kĩ hết chưa?”, Tần Kiệt hỏi.
"Nhớ kĩ rồi, để không bị quên mất, mỗi ngày tôi đều học thuộc lòng đó, nhưng mãi anh vẫn không hỏi, tôi còn tưởng anh quên chuyện này rồi đó!”, Tô Nhuệ nói.
"Bây giờ tôi nói cho cô biết tác dụng của mấy cái tên đó!"
"Ờ, anh mau nói đi! Tôi muốn biết từ lâu rồi!”, Tô Nhuệ dựng lên lỗ tai lên nghe.
"Những cái tên đó đều là tên các vận động viên mới từ các lĩnh vực trong nước. Đợi lát nữa lão Tôn sẽ tới công ty tìm cô! Cô cùng ông ấy bàn bạc chọn ngày lành, rồi lên mạng tìm họ tên và địa chỉ của bọn họ! Sau đó chọn một ngày tới gặp từng người từng người!"
"Á? Chúng ta phải tới gặp vận động viên?”, Tô Nhuệ có chút không hiểu: "Vì sao? Anh cho tôi một lý do xứng đáng phải đến gặp bọn họ xem?"
"Tôi muốn ký hợp đồng với bọn họ để bọn họ làm đại diện cho trung tâm thể dục thể thao của chúng ta! Cô hiểu chưa?", Tần Kiệt nói.
". . . ", Tô Nhuệ ngây ngẩn cả người.
Bọn họ làm đại diện sao?
Nhưng mà tên của các vận động viên trên tay này cô chưa bao giờ nghe qua.
Nếu cô nghe qua thì đều là người nổi tiếng rồi.
Cô chưa từng nghe qua, vậy chắc chắn chưa nổi tiếng rồi.
Anh muốn cô và Tôn Triêu Dương ký hợp đồng với vận động viên chưa nổi tiếng có ích lợi gì?
Làm vậy không đáng.
"Giám đốc Tần, chắc anh không phải đang trêu đùa tôi với lão Tôn đấy chứ? Anh muốn chúng tôi gặp và ký hợp đồng đại diện với vận động viên chưa nổi tiếng thì có giá trị gì?”, Tô Nhuệ không hiểu lắm.
"Chuyện này, cô không cần phải lo! Cứ làm theo lời tôi nói là được! Có thể ký được với bao nhiêu người thì ký bấy nhiêu người! Đương nhiên bắt buộc phải ký hợp đồng được với hai vận động viên biểu diễn nhào lộn! Ngoài ra, nếu hai người có khả năng ký hợp đồng được với các vận động viên nổi tiếng thì tôi cũng không phản đối! Để tôi xem mọi người có làm được không!"
"Tóm lại có một điều, trong số những cái tên tôi muốn cô phải nhớ kỹ kia, bắt buộc phải ký được hợp đồng với hai vận động viên biểu diễn nhào lộn, còn những người khác, mọi người cố gắng hết sức, có thể ký bao nhiêu thì ký bấy nhiêu!"
"Chuyện này. . .”, Tô Nhuệ có chút không hiểu suy nghĩ của Tần Kiệt.
Họ ký hợp đồng với người không nổi tiếng.
Có thể tạo ra giá trị sao?
Anh ta giỡn chơi à?
"Giám đốc Tần, anh nghiêm túc chứ?”, Tô Nhuệ xác định lại một lần.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất