“Ngày 8 tháng sau, trụ sở chi nhánh Hoa Trung muốn mở hội nghị các đại lý, đến lúc đó, tôi sẽ tham gia, cậu đi theo hỗ trợ tôi!”, Tần Kiệt nói.
“Cái gì? Đi, đi tham gia hội nghị các đại lý à? Nghe, nghe oách thật đấy!”, Lâu béo có chút mong chờ.
“Để đến lúc đó có thể nhận được sự kính trọng từ người khác, bắt đầu từ hôm nay, cậu dốc sức đẩy mạnh hiệu suất! Nâng cao thành tích cho tôi!”, Tần Kiệt nói.
“Yên tâm, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ làm việc thật chăm chỉ. Má nó, đến lúc đó, nhất định không thể để cho những đại lý khác coi thường chúng ta!”, Lâu béo kích động.
Cậu ta lớn đến như vậy, nhưng vẫn chưa lần nào được tham gia hội nghị các đại lý.
Tuy nói là đại lý, thế nhưng trên thực tế, hội nghị lần này chẳng khác nào cuộc gặp mặt của đại diện các vùng.
Đương nhiên, cậu ta rất mong chờ.
“Ừm, cậu lo việc của mình trước đi, tôi đến Đại học Nông Nghiệp Hoa Trung và Đại học Công Nghệ Hoa Nam - phân hiệu Ngũ Xương, thông báo với những người khác! Đến lúc đó, Ngũ Kiếm Khách sẽ cùng đi!”
“Được, cậu đi nhanh lên đi! Tôi dọn dẹp văn phòng, đợi trời sáng, tôi sẽ tập họp mọi người lại, bắt đầu càn quét trải thảm!”
“Được! Nhờ cậu cả đấy!”, vỗ vài cái lên vai Lâu béo, sau đó, Tần Kiệt rời khỏi văn phòng, đi về hướng Bắc.
Không bao lâu sau, bóng anh đã biến mất giữa màn đêm.
Kế đó, Tần Kiệt gửi tin nhắn cho người phụ trách tại Đại học Nông Nghiệp Hoa Trung và Đại học Công Nghệ Hoa Nam - phân hiệu Ngũ Xương.
Ngày 8 tháng sau sẽ tổ chức hội nghị các đại lý, cho nên bắt đầu từ bây giờ, mọi người đều phải cố gắng nâng cao thành tích, để đến lúc đó, chúng ta đi tham gia cũng có chút mặt mũi.
Sau khi gửi xong, Tần Kiệt quay đầu nhìn về phía văn phòng.
Dưới ánh đèn, Lâu béo đang khuân đồ.
Anh nở nụ cười, sờ sờ cái mũi của mình.
Lâu béo chết tiệt, tôi vốn không định trêu chọc cậu, ai bảo cậu không chịu tiếp điện thoại của tôi, cứ nằm lì đó ôm Dương Liễu làm gì.
Cậu cứ làm thêm đi nhé, tôi về ký túc xá ngủ trước đây.
Haiz, khoảng thời gian chưa chuyển ra ngoài thật gian nan mà.
Tần Kiệt ngáp một cái thật dài, vừa về đến ký túc xá, anh lập tức lăn ra ngủ.
Không biết đã qua bao lâu, đột nhiên, tiếng chuông điện thoại reo vang, đánh thức anh.
Tần Kiệt mở lên xem, là Lâu béo gọi đến.
“Lâu béo à, chuyện gì vậy?”
“Kiệt Tử, cậu đang ở đâu?”
“Sao vậy?”
“Sáng hôm nay tôi đã càn quét thành công! Có thêm 100 đơn đặt hàng!”, Lâu béo kích động nói.
“Bao nhiêu?”, Tần Kiệt lập tức tỉnh ngủ.
“Một trăm đơn!”, Lâu béo vô cùng phấn khích.
“Ừm, không tệ! Tuy nhiên vẫn còn cách mục tiêu của chúng ta một khoảng nữa, cậu tiếp tục cố gắng nhé! Cố gắng bứt phá vào buổi chiều!”, Tần Kiệt nói.
“Yên tâm, tôi cam đoan buổi chiều sẽ tăng hơn so với trước đây…”
Tần Kiệt không nghe thấy những gì Lâu béo nói sau đó.
Bởi vì anh đã ngủ mất rồi.
Dù sao hôm nay cũng là chủ nhật, không có tiết học, lại có Lâu béo trực ở văn phòng, thế nên anh không cần phải vội, cứ thong thả ngủ là được.
Khoảng thời gian không có bạn gái bên cạnh đúng là khó chịu thật.
Anh chỉ có thể ngủ thôi.
Khò khò~
Tiếng ngáy đều đều vang lên.
Cũng không biết đã trôi qua bao lâu, Tần Kiệt lại một lần nữa bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Anh mở lên xem, là Châu Phàm gọi đến.
Vừa thấy tên của Châu Phàm, Tần Kiệt đã hoàn toàn tỉnh táo.
Đối với anh, chuyện của siêu thị Kiệt Tuyết chính là chuyện quan trọng nhất.
Đương nhiên không thể qua loa được.
Anh ngồi dậy, tiếp điện thoại.
“Giám đốc Châu, có chuyện gì à?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất