Độc Tình Ngọt Ngào - Lâm Uyển Đình (FULL)

 

Sam Sam cứ tưởng là anh đang lên tiếng muốn đuổi Uyển Đình đi nên 

ngẩng đầu kiêu ngạo nói: 

“Đã nghe anh ấy nói gì chưa? Nếu còn không cút thì cứ chuẩn bị chết đi là vừa rồi đấy!” 

*Ơ thể thì tốt quá còn gì, bà đây còn không biết làm cách nào để thoát khỏi cái nơi chết tiệt này, bây giờ có cơ hội “cút” thì ngu gì mà không đi chứ! 

Quá tốt rồi, tôi sẽ cút khỏi đây ngay lập tức! * 

Uyển Đình cười thầm định bước chân đi thì lúc này... 

Sam: 

Lúc bước gần tới cửa, Lăng Kiệt lúc này lại lên tiếng quát lớn với ả Sam 

“Tôi không nói cô ây cút. Tôi đang nói cô đó, cút ngay cho tôi!” 

Lăng Kiệt liếc đôi mắt bắn ra tia lửa lướt qua khuôn mặt cô ta làm cô ta 

liên tục nuốt nước bọt. 

Rồi anh liền dửng dưng nhìn sang chỗ Uyển Đình, cô lúc này đang rất 

ngạc nhiên. 

Còn Sam Sam vì cảm thấy quá nhục nhã, nên chỉ khóc lóc thảm thiết, không còn mặt mũi nào liền chạy ra khỏi đây. 

“Còn cô, mau đi lại đây!” 

Uyển Đình vẫn đang đắc ý nở nụ cười tự mãn khi nghe anh nói thì chợt giật bắn mình. 

Quay sang phía Lăng Kiệt, Uyển Đình thấy ánh mắt anh chằm chằm nhìn cô. 

Đột nhiên trong từng tế bào của cơ thể cô nổi lên những trận run rẩy, bề ngoài thì nổi da gà toàn thân. 

Bộ dạng đanh đá mạnh mẽ lúc nãy đấu chọi với Sam Sam bây giờ không biết vì sao lại biến đi mất, đứng trước ánh mắt lạnh tanh của Lăng Kiệt, cô thực sự sợ đến rét run. 

Cũng phải nghĩ rằng lúc nãy Sam Sam cũng không chọc cho anh ta quá giận, bị đuổi đi như vậy thì được cho là hình phạt nhẹ rồi. 

Còn cô thì sao, hình như anh ta càng không vừa mắt cô hơn cả ả ta nữa, có khi nào anh định dùng hình phạt đáng sợ hơn để phạt cô không vậy? Anh nãy giờ vẫn luôn tạo ra áp lực vô hình khiến cô sợ hãi thầm, nuốt nước bọt rồi từ từ lại gần. 

Cô định mở miệng giải quyết vấn đề, đứng ngây ra ở đây mà sợ sệt thì cũng không giải quyết được vấn đề gì. 

Nhưng chưa kịp nói gì thì cánh tay cô đã bị kéo tới phía anh, cả người liền ngã nhoài vào trong lòng Lăng Kiệt. 

Cô liền cảm nhận được thứ cứng cáp mạnh mẽ phía bên dưới vẫn đang ma sát với phần mông của cô. 

Eo cũng bị siết chặt, hơi thở với mùi hương bạc hà thoang thoảng như bao trùm khoang mũi cô, khiến hai má đột nhiên ửng đỏ mà nóng lên. 

Sau khi chứng kiến hành động kỳ lạ đấy của Lăng Kiệt, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía anh và cô, ngạc nhiên có, ghen tị có, đố kỵ cũng có. 

Uyển Đình cảm thấy xấu hổ muốn thoát khỏi vòng tay của anh, nhanh chóng hạ tay xuống lấy đà để thoát ra khỏi vòng tay anh. 

Nhưng xui cho cô là vì cô đang hướng lưng về phía lòng ngực anh và đang bị anh ôm cứng. 

Cho nên lúc hạ tay để đẩy người ra thì vô tình tay cô chạm phải thứ không nên chạm. 

Đó là lúc tay cô cảm nhận được vật cứng nóng hổi của anh. 

Thật xấu hổ khi bỗng nhiên xẹt ngang qua trong đầu cô là cái suy nghĩ răng thứ nóng hổi đó của anh còn lớn hơn bề ngoài rất nhiều. 

Lăng Kiệt hít sâu một hơi khó khăn, ôm chặt eo cô không cho cô thoát ra ngoài, hơi nóng bỏng phả ra thầm thì bên tai cô: 

“Nếu đã chạm vào, cô còn muốn chạy trốn?” 

Ý tứ giống như đầy mị tình, rồi Uyển Đình được nhanh chóng thả ra. Cô chợt nhận ra mình đã vô tình chạm phải thứ không nên chạm, sợ bị hiểu lầm càng thêm hiểu lầm nên vụng về giải thích: 

“Không phải tôi cố tình đâu, là do anh cứ giữ khư khư lấy tôi làm gì, tôi chỉ là muốn thoát ra nên mới như vậy thôi!” 

Cô đang rất cố gắng giải thích, miệng liến thoắng liên tục, nhưng vẫn không mất đi vẻ khí chất cao ngạo của cô. 

Lăng Kiệt đột nhiên lại đi đến trước mặt cô lại lên tiếng: 

“Tôi không quan tâm là vì lý do gì, là vô tình hay là cố tình. Dù cho là gì thì cô cũng phải chịu trách nhiệm thôi.” 

Dừng một chút anh lại nói: 

“Đừng tưởng là tôi không thể động tới cô, những ngón tay xinh đẹp này 

nếu chặt đi mật thì thật là rất tiếc rồi!” 

Anh nói một cách rất thản nhiên và chậm rãi, miệng còn nở một nụ cười 

thật dễ chịu, nhưng một lời nói ra thì đầy sự đe dọa và mùi thuốc súng nồng 

nặc. 

Uyển Đình nghe xong thì lạnh sống lưng, mọi người xung quanh không 

dám ho he tiếng nào. 

Tất cả trước mắt đủ để cho cô thấy được thân phận của người đàn ông 

trước mặt cô này không phải dạng công tử ăn chơi tầm thường. 

Không lẽ hôm nay là ngày tận thế của cô rồi sao, sẽ phải kết thúc cuộc 

đời bất hạnh của cô ở đây sao? 

 

eyJpdiI6IjdiS09qYmFvUkFhMiswajBPWFBZaWc9PSIsInZhbHVlIjoiT0tIdHBCMHR0OUlUVVwvXC9MMlN1bWJLMXFmaTQwOW0xem5TNitzcCs2M2xaNXpwQmJmXC9LNnhqYjgxSXpZNGxxelczclgrM3dmXC9lVVlMekpGUGhRWm5VenduSTRJQVQrWExrVFJkS1ljRWZWWlhpU0xZZDFCXC9nd0NoVnB4eWhDYklYdUptK2d3TDErbE9iTGhUSCtGenVpQzI0WVkwblVNMjdcL3NQbjlIMVlFemhiQnV0MGlIWjdFYzk1YVRYZ0JcL3B3M2F5RHI3b2FGajhRS1IxbkhUejVNeFJXOWgzdllmVGN6OU14d2Ftd255NWNsT3VONmxveGRJS2drNjBKaE4iLCJtYWMiOiJlM2Q3OGNkYjZkNGY4MGVkNWZmOTVhZThhOGY1NjVmMjAzMmFmMjAwMjkwNjQ2ZTU4MjI1MTY3ODY4ZDhmMzNiIn0=
eyJpdiI6Ilk4YTJueWExUFpTRXA5MGhFajFLb3c9PSIsInZhbHVlIjoiZDY1cjZXZEIrMDBEZ0dcL1FXeUJYMHR5UnBqVlBsVjdhczFEVjI3NGMzN2o3SmorUFE4cVwveFwvVnpSRU1lWVpTN3BLbmRXRmVwbjArS29NNXdEWTBCVEpFVlUyd0lmdzB1WTAyQmlDNHNmUGNoVVwvM3ZLNlFHK2VVV3FZcWtxYXBEZGtERVwvV1JBaU5nbEJMdTlQS3VneTRWUFVjWVhxTk1YOVlSY2YyNlN2eUVSVURmMXRidFwvTytNNVJ6d0phaUs2Um5nckZFUWZpUmVaYU5Hdk9DdnhWOEtpcEgrWWFlQUdCbkVOaGNySUNrYXZFeGNnXC9taHlqU0xzcW5McUEzWXBYWVpjd1NDZ2xtNVM1amJ5ZExcL25EQT09IiwibWFjIjoiOTNkM2UyYzEzMzAxYmU5YTQ5NmI4MDM4ZTRjMzE0YzM4NzE1NjljNTgwZTZiNmEwMzllOGM0NWQ2MjFjZDgzMSJ9

tức khắc thôi.

Ads
';
Advertisement