Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Tiểu tử, bây giờ cậu đi vào trong bổn tháp, đi thẳng đến tầng 10 đi!"  

 

 

Diệp Bắc Minh làm theo.  

 

Đến không gian bên trong của tháp Càn Khôn Trấn Ngục, trước cửa tầng 10: "Tiểu Tháp, ông muốn tôi làm gì?"  

 

"Dùng kiếm của cậu để lại một dấu vết ở cửa tầng 10!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói.  

 

Diệp Bắc Minh chợt hiêu ra!  

 

"Tôi hiểu rồi!"  

 

"Nếu tôi để lại một dấu vết trên cánh cửa tầng 10, dấu vết tương tự sẽ xuất hiện trên cánh cửa tầng 10 của tòa tháp bị hư hại này!"  

 

"Điều đó chứng tỏ đây thật sự là thân tháp của ông!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục thúc giục: "Chỉ có cậu thông minh? Còn không làm đi!"  

 

Diệp Bắc Minh nắm chặt thanh Càn Khôn Trấn Ngục Kiếm, nhanh chóng khắc chữ 'Diệp' trên cửa tầng 10!  

 

Thoát ra khỏi không gian bên trong của tháp Càn Khôn Trấn Ngục, nhìn chằm chằm vào thân tháp bị hư hại!  

 

Sau mấy chục hơi thở trôi qua, thân tháp bị hư hại vẫn không có chút thay đổi nào!  

 

"Cái này……"  

 

Diệp Bắc Minh nheo mắt lại, lập tức vui mừng: "Quả nhiên, tòa tháp hư hỏng này không có gì thay đổi cả!"  

 

"Điều này có nghĩa là tòa tháp này căn bản không phải là của Tiểu Tháp!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười tự tin: "Hừ! Không sai!"  

 

"Thân tháp này căn bản không phải là bổn tháp, cho nên... phù ha ha ha... bổn tháp chưa chết!"  

 

"Tôi nói rồi mà, bổn tháp làm sao có thể chết được?"  

 

Tâm trạng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục rất tuyệt vời!  

 

"Đi, đến tầng 102 xem xem!"  

 

Diệp Bắc Minh rất nhanh đã tới tầng 102!  

 

Trên Càn Khôn Trấn Ngục Kiếm cũng làm một dấu vết!  

 

Các mảnh vỡ của thanh 'Càn Khôn Trấn Ngục Kiếm' cũng không có gì thay đổi!  

 

"Vạn tuế! Tháp thúc, tôi cũng chưa chết!"  

 

Càn Khôn Trấn Ngục Kiếm rất kích động.  

 

Lông mày Diệp Bắc Minh nhíu chặt lại: "Nếu đã như vậy, tòa tháp ở tầng dưới và thanh kiếm ở tầng này rốt cục có lai lịch như thế nào?"  

 

"Tại sao 'tôi' lại đặt chúng ở đây?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười lạnh: "Tiểu tử, đây rất có thể là trò đùa ác ý của cậu trong tương lai, dọa cậu thôi!"  

 

"Không đến mức đấy chứ!"  

 

Diệp Bắc Minh cau mày.  

 

Tự mình dọa mình?  

 

Đột nhiên.  

 

Trong đầu Diệp Bắc Minh lóe lên một tia sáng: "Không đúng! Có lẽ tôi trong tương lai là để nhắc nhở tôi!"  

 

"Một ngày nào đó, tháp Càn Khôn Trấn Ngục và Càn Khôn Trấn Ngục Kiếm sẽ xuất hiện!"  

eyJpdiI6IkpsY3Z0R3REZ1FZNUs2Tk02MjdtakE9PSIsInZhbHVlIjoidUVFXC8rUUhlMkQwcUg2akdLUUxSWkJLdE9LZTcrK25qankwTnpXenlvUWpkWmxFWVdEQ1F2OE1xYU5pOE10TUEiLCJtYWMiOiJlNTNkY2FlYTg2N2ZiYWI0Mzc4Y2Y4NjAwYjBkYmZlMTBhZjI0ZmZhN2QyNDE4ODVjMzdlODY1ZTk3NzAxYTc3In0=
eyJpdiI6InpvaFpNcEpqSG1zRzdOS0Z3c1lzeXc9PSIsInZhbHVlIjoiOGlsS2d6UVNFNmZTU2duY3dIMExPVFZcLzQwQzZSVXVsUjdRZUFaN0dSUHduZnI2c0JXRTV3K2FXVjA1bUhcL2FNb2ptZVM1bEFZRXVneEx0XC80SWx1VjhWSHI2YVVEQkM0bWZCV3RIUFNzNEJRWmg3aXlFTDVaTWVcL0haU3RWZ2pMNTdcL1NZWXJLckdtZGlaXC91NnJVbDhoSm43d2haVTFLdE1qNU1WdFNtQ0VUT1NzSTF3MGo0MlM3QmZmVjFcL1orbDFibGJmVzVcL3Jmd1Nvek8wdnU3b3hpcW43Uk9WVkhIT0U0b283UDU4RWx3PSIsIm1hYyI6IjEyZWM2MzBjOTVhNmMzMGU1MWQwZjlhMTcyYTM3NmE5MGYwNTNiN2ZhMWZjYTI4ZDVkYTAyYmVmODNmZTIyMDcifQ==

Ads
';
Advertisement