Khoảnh khắc chiếc gông đầu rồng xuất hiện, một tiếng rồng gầm yếu ớt vang lên khắp nhà ngục!
Một linh hồn rồng màu đỏ như máu đang quay cuồng bên trong gái gông đầu rồng!
"Đưa tiểu tử này lên!"
Thanh niên dẫn đầu hét lên, mấy người lập tức tiến lên, khóa chiếc gông đầu rồng lên người Diệp Bắc Minh!
Khoảnh khắc tiếp theo.
Diệp Bắc Minh cảm giác được đan điền của mình hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả tháp Càn Côn Trấn Ngục cũng bị mất liên lạc: "Tiểu Tháp? Tiểu Tháp!"
Dù hắn có truyền âm như thế nào thì Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vẫn hoàn toàn im lặng!
"Tiểu tử, ta biết trong tay ngươi có binh khí Đại Đế, còn có một tòa bảo tháp vô thượng!"
Cho nên ta mới đặc biệt mang theo gông đầu rồng!"
"Vật này là do đích thân Đại Đế của Võ Tông luyện chế. Bất kỳ người nào dưới cảnh giới Đại Đế khi bị khóa vào đều không thể sử dụng bất kỳ sức mạnh nào. Bây giờ, tốt nhất là ngươi nên ngoan ngoãn nghe lời!"
Người thanh niên dẫn đầu cười toe toét: "Bằng không, Lục Kiếm Song ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết!"
"Đưa đi!"
Một cái vẫy tay! Những người áp giải Diệp Bắc Minh nhanh chóng biến mất!
Gương mặt xinh đẹp của Diệp Quỳnh liền biến sắc: "Không hay rồi, Bắc Minh gặp nguy hiểm rồi, sư phụ..."
Diệp Bắc Minh bị mấy người đưa tới sâu trong thiên lao, kích hoạt một truyền tống trận, sau một dao động không gian!
Xung quanh truyền đến một sức mạnh vị diện cực kỳ hoàn thiện, ngẩng đầu nhìn lên, trên đỉnh đầu lại có mười mặt trời!
Mỗi mặt trời đều bùng phát ra sức mạnh vô cùng rực lửa!
"Tên nhà quê, là lần đầu tiên đến vị diện cấp chín đúng không?"
Trong ánh mắt Lục Kiếm Song có chút ghen tị: “Hỗn Độn Thể đệ nhất trong lịch sử lại rơi vào người một kẻ vô dụng như ngươi, đúng là đáng tiếc!”
Thanh niên bên cạnh bước tới: "Lục sư huynh, đừng lãng phí thời gian nữa!"
"Trở về Võ Tông trước rồi nói!"
"Tiểu tử này là Hỗn Độn Thể, vô cùng quan trọng, ngộ nhỡ trên đường đi có sai sót…"
Một vài đệ tử đi cùng cũng khuyên!
Lục Kiếm Song nhếch miệng cười: “Gấp cái gì?”
"Tiểu tử này vừa rồi đánh nát tay ta, còn dùng giọng điệu đó uy hiếp ta, lẽ nào cứ bỏ qua như thế?"
"Tông Môn chỉ nói, bảo chúng ta mang tiểu tử này về, trên đường tiểu tử này phản kháng!"
Anh ta nheo mắt lại, cười nửa miệng nhìn Diệp Bắc Minh: "Bị đánh gần chết, làm lỡ một chút thời gian, rất hợp lý phải không?"
"Chúng ta đi đường này!"
Chỉ vào một sơn cốc.
Diệp Bắc Minh cau mày!
Một số đệ tử của Võ Tông liền biến sắc!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất