Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

 "Thần hồn công kích?" Dương Khai nhướng mày, chậc lưỡi nói: "Có ý tứ."    

 

Nếu là thần hồn công kích bình thường, hắn chưa hẳn để trong mắt, nhưng thần hồn công kích do tuế nguyệt chi lực gây ra, nhìn như đơn giản, lại có thể khiến người ta trong nháy mắt sinh ra ảo giác vượt qua vô tận tuế nguyệt, trong năm tháng vô tận này, vô tận mỏi mệt tích lũy thành, mặc cho ai đều chống đỡ không nổi.    

 

Dương Khai chợt ngừng lại, không còn tránh lui.    

 

10,008 hạt thần sa cuốn tới, Dương Tiêu thần sắc dào dạt ra phấn chấn, Dương Tuyết cũng nhẹ nhàng nắm tay.  

 

Mắt thấy thần sa kia sắp bao phủ Dương Khai, một khi như vậy, hắn mọc cánh khó thoát.    

 

Dương Khai lại nâng lên một ngón tay, Chỉ Xích Thiên Nhai!    

 

Nụ cười trên mặt lập tức cứng ngắc, Dương Tiêu Dương Tuyết cũng mặt lộ vẻ kinh dị. Chỉ vì dưới cảm giác cảu hai người, Dương Khai rõ ràng cách bọn họ chỉ trăm trượng, nhưng lại như cách thiên sơn vạn thủy, khoảng cách cực kỳ xa xôi.    

 

10,008 hạt thần sa sắp đánh tới kia cũng dừng lại giữa không trung!    

 

Cũng không phải là dừng lại, mà là nó lấy tốc độ cực kỳ chậm rãi lao tới trước, chậm như rùa bò, rõ ràng gần trong gang tấc, lại vẫn cứ cách xa thiên nhai, khoảng cách giữa tấc vuông kia bị Dương Khai kéo dài vô hạn!    

 

Đây chính là chỗ huyền diệu của Thần Thông Chỉ Xích Thiên Nhai. "Thua!" Dương Tiêu nghiến răng nghiến lợi.    

 

"Aiz." Dương Tuyết khẽ thở dài một tiếng, tán đi ấn quyết, bị Dương Khai một chiêu thần thông không gian chế ước, bây giờ nàng ngay cả thu hồi Tuế Nguyệt Thần Sa đều làm không được.    

 

Dương Khai cười, vung tay lên, tán đi thần thông, 10,008 hạt thần sa tự động quay về, hai đại thần thông cũng tự sụp đổ.  

 

"Tuế Nguyệt đại nhân khoáng thế kỳ tài, lấy hắn năm đó sớm có thể nhảy ra khỏi càn khôn này, chỉ là hắn vì phá vỡ âm mưu Mạc Thắng, không tiếc đặt mình vào nguy hiểm, xâm nhập Ma Vực, cùng Mạc Thắng liều chết một trận, cuối cùng mặc dù bỏ mình, nhưng cũng mang đến cho Tinh Giới hy vọng mới, có thể nói Tinh Giới có thể có hôm nay, công lao Tuế Nguyệt đại nhân năm đó bỏ ra không thể quên, nếu không Tinh Giới sớm đã biến thành Ma Vực thứ hai." Dương Khai thổn thức một tiếng, "Tuế Nguyệt đại nhân mặc dù vẫn, nhưng cũng lưu lại y bát, hai người các ngươi đã may mắn kế thừa y bát của hắn, cũng kế thừa di chí hắn, ngày sau nếu Tinh Giới gặp nạn, chính là bỏ mạng cũng phải hộ giới này bình an, như vậy mới không phụ tiền bối tiên phong hi sinh."    

 

"Cẩn tuân cha nuôi dạy bảo!" Dương Tiêu vội vàng sửa sang lại sắc mặt.    

 

"Chuẩn bị đi, hai tháng sau theo ta tới ngoài càn khôn." Dương Khai nói xong, lách mình rời đi.    

 

Lưu lại Dương Tiêu cùng Dương Tuyết hai mặt nhìn nhau.    

 

Một hồi lâu sau Dương Tiêu mới vò đầu nói: "Tiểu cô cô, không biết ta có nghe lầm không, vừa rồi cha nuôi gọi chúng ta theo hắn đi ngoài càn khôn?"    

 

Dương Tuyết hé miệng cười: "Đây không phải chính hợp tâm ý  

 

ngươi?"    

 

Dương Tiêu lập tức sáng mắt lên, hai tay chống nạnh, cười ha ha: "Ta biết cha nuôi sẽ dẫn ta đi, ngoài càn khôn, bản thiếu gia tới đây!"    

 

Hắn là tính tình không thích yên tĩnh, bây giờ đã được như nguyện, cực kỳ mừng rỡ.    

 

Dương Khai lại về Lăng Tiêu phong, chư nữ đều đã tỉnh, Cơ Dao sắc mặt đỏ bừng đứng ở đó, chân tay luống cuống, thấy Dương Khai, hơi có chút u oán nhìn hắn.    

 

Xoát xoát xoát, những người khác thì ánh mắt như đâm nhìn đến, nhất là Ngọc Như Mộng, ánh mắt kia gần như muốn ăn thịt người, Phiến Khinh La cắn răng, cười lạnh.    

 

Dương Khai sờ lên mũi, ngượng ngùng nói: "Đều nghỉ ngơi tốt rồi?"    

 

Cơ Dao vốn đã đỏ mặt, nghe được câu này, sắc mặt càng đỏ, đỉnh đầu như sắp bốc khói.    

 

Ngọc Như Mộng bất âm bất dương nói: "Nghỉ ngơi tốt th thế nào, không tốt thì thế nào?"    

 

Dương Khai hắc hắc cười ngượng ngùng.    

 

Như Mộng tiến lên, lấy tay vặn chặt hông hắn, cắn răng nói: "Cười ngây ngô cái gì? Việc đã đến nước này, ngươi cũng phải cầm cái điều lệ ra."  

 

Dương Khai mặt không đổi sắc, hồ nghi nói: "Điều lệ? Điều lệ cái gì?"    

 

Ngọc Như Mộng giận không chỗ phát tiết, nhìn Cơ Dao còn đang cúi đầu bĩu môi nói: "Ngươi không cần cho người ta một cái công đạo sao?"    

 

"Đây không phải đã cho rồi sao?"    

 

Ngọc Như Mộng chọc tức: "Vậy coi là bàn giao rồi? Băng Vân thì sao? Ngươi muốn giải thích thế nào?"    

 

" y. . ." Dương Khai nháy mắt mấy cái, tự nhủ không cần giải thích cái gì a, nhưng nghĩ lại, thật đúng là phải đê ́n nói với người ta mới được, dù sao Băng Vân là sư tôn Cơ Dao, không có bàn giao thật đúng là không thể nào nói nổi.    

 

Nếu thật phải đi Băng Tâm cốc nói với Băng Vân việc này, hẳn Băng Vân cũng vui vẻ, dù sao nàng hẳn là đã sớm có phát giác, lại không có quấy nhiễu. Chỉ là việc này mình thực sự không nên ra mặt a. . .    

 

Xin giúp đỡ nhìn qua Ngọc Như Mộng.    

 

Ngọc Như Mộng hừ lạnh: "Thú tính đại phát làm sao không nghĩ? Giờ mới biết chột dạ?" Hận hận lườm hắn: "Được rồi, ngày mai ta đi Băng Tâm cốc tìm Băng Vân nói một chút."    

 

Quay đầu lại một bên: "Tô Nhan ngươi cũng cùng đi theo đi." Tô Nhan gật đầu.  

 

     

eyJpdiI6Imp0OW1iYnJWZzR5UWorcmVRK2FRclE9PSIsInZhbHVlIjoiSUw1bmg3VGlibSthYW9kY3dmNTRLQWYxdU10WEdORjB0TjJWbGpFckE3VW5LTzBUc1lHanpJTE5LSVoxRHBPbCIsIm1hYyI6Ijc4M2UwMDhlOGJlOTMzN2E3YWZmNTVlN2I0YTU1ODM2OTJkYTM1YjgxMGRlZTQ2YWE2YWMxNWVkNjQ2Mjk2YTEifQ==
eyJpdiI6IjUxMEliQWIwZE9lK3A5SUlDQ09QeWc9PSIsInZhbHVlIjoieXE0WjlzeVhYbXF5RklKQ29ISFpCZVRhUjdrUkxIUzNVNXdOdXVFUUpINEdQb0swNXd4MUwyQWdSbDUwYVwvbHpPd0t5MUN4N2ZYQUJ0RkxTOUVnMTk1bklIS3BTblJ1cmdScnlWTkxGNE5YXC9seHFIMHZIZExnM3o4Mmt1Wm85QVU0MlFyUkpCeklOWVVXcWtPQWpRV0FyOGxOQTk4bXdrdEh3R2VCTWx2Y1BXbUxzWHhkbmErMkk2eHp0NTBQVytlT0I3bnNSTUtIZGNsbE45U0g1TWRxa0N0UFpOMVNpc1g3aUNiY2F6RlBMRVwveGF5WDRaOHd4WUg0TjRVbDUzREIrTjJ3dWpPVjhJemIzOUd1dHZ3VWwrNnNBdk9KNkFmdzc0ZEQ3eXZFRXZnMGhvT1NzT2ZFN0dZSHZpbnFNWVVPOXRWRjJUOStMd2xFSVhYRGtiT2RybWdQaGxtTEI4Wkp6NWI2UFJncVpCQUlrT0tQaU95XC9NekFlQ1VVT1dmOCIsIm1hYyI6ImFmNGVmYjVlOWY4ZjA1NzIyYjNiMTAzYzBlZTMxOTA2NTZhN2NmYjg2NzZkZmMwMmM0ZTYzZmE0NmNmNTgxMWEifQ==

Dương Khai như trút được gánh nặng.

Ads
';
Advertisement