Chiến Vô Ngân cũng nói: "Nếu như là người bình thường thì có thể mượn nhờ một ít linh đan diệu dược để từ từ khôi phục lại, thế nhưng chúng ta thì không giống vậy. Thế giới này không có cải biến, chúng ta những người này liền vĩnh viễn không có hi vọng khỏi hẳn,
trừ phi giống như ngươi, nhảy ra khỏi sự trói buộc của thế giới này, đi đến thế giới bên ngoài càn khôn kia."
Dương Khai giật mình.
Đúng như Đoạn Hồng Trần nói, chư vị Đại Đế đều được thiên địa ý chí tán thành, cho nên cũng có nhục cùng nhục, có vinh cùng vinh với thiên địa này, tình huống của Tinh Giới chuyển biến xấu, tình trạng của bọn họ cũng không thể lạc quan.
Sức khôi phục của bản thân Dương Khai cực kỳ cường hãn, lại có Bất Lão Thụ tinh hoa ngưng tụ lực lượng hành Mộc, vì vậy không có tai hoạ ngầm trên phương diện này, nhưng những người khác thì lại không may mắn như vậy.
"Cho nên cuối cùng vẫn giải quyết vấn đề của Tinh Giới trước." Sở Thiên Cơ nhìn qua Dương Khai: "Hư Không, ngươi đã trở về, vậy là ngươi đã tìm được biện pháp giải quyết rồi sao?"
Ánh mắt của mọi người bỗng sáng rực lên, tất cả đều biểu lộ một sự hi vọng tha thiết.
Dương Khai gật đầu nói: "Có một ít manh mối, có điều được hay không được thì ta cũng không dám cam đoan."
Sợi rễ của Thế Giới Thụ rốt cuộc có hữu dụng hay không thì còn phải dùng qua mới biết được, nếu như không được thì cũng chỉ có
thể đại di cư.
"Bất kể thành bại, dù sao cũng phải thử một lần."
Dương Khai đứng lên nói: "Việc này không nên chậm trễ, ta chuẩn bị động thủ, kính xin chư vị rửa mắt mà đợi."
Thần sắc của tất cả mọi người đều chấn động một trận.
Dương Khai nhắm mắt cảm giác một lát, thân hình lắc lư, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, khi hắn một lần nữa xuất hiện thì đã đứng trên một ngọn núi cao.
Ngọn núi cao này không biết cách Lăng Tiêu cung bao nhiêu vạn dặm, chính là địa phương giao nhau của tứ vực Tinh Giới, núi cao bách nhận, núi hoang vô danh, không thấy bất kỳ màu xanh nào, chỉ có sỏi đá và mỏm đá hôi bại.
Tâm thần tập trung tiến vào trong Tiểu Huyền Giới, Dương Khai cẩn thận từng li từng tí lấy sợi rễ của Thế Giới Thụ từ trong kia ra.
Tiểu Huyền Giới hơi chấn động một chút.
Lúc trước tại thời điểm đạt được sợi rễ của Thế Giới Thụ này, Dương Khai đã tiện tay ném nó vào trong Tiểu Huyền Giới, ai ngờ sau đó khi dò xét lại, sợi rễ này đã cắm rễ vào trong Tiểu Huyền Giới, biến thành một mầm cây nhỏ, điên cuồng thôn phệ linh khí trong Tiểu Huyền Giới, cấp tốc trưởng thành. Hơn nữa thuận theo quá trình nó
trưởng thành, pháp tắc của Tiểu Huyền Giới cũng cấp tốc hoàn thiện, thiên địa vững chắc.
Nếu không phải lúc ấy hắn phát hiện điểm này, vậy thì hắn cũng sẽ không liên hệ sợi rễ này với những gì A Đại chỉ dẫn trước đó. Cũng chính nhờ phát hiện ra điểm này, Dương Khai mới có thể nhận ra đồ vật mấu chốt này.
Vì đã có dự định sử dụng Thế Giới Thụ để tu bổ Tinh Giới nên Dương Khai đương nhiên sẽ không tùy ý để nó phát triển trong Tiểu Huyền Giới, lúc này hắn đã phong tỏa toàn bộ linh khí của Tiểu Huyền Giới, tránh để nó tiếp tục thôn phệ linh khi và phát triển.
Tại thời điểm lấy sợi rễ này ra, nó vẫn chỉ là một mầm cây nhỏ.
Dương Khai cẩn thận từng li từng tí tại đào ra một cái hố ở trước mặt, sau đó đem mầm cây nhỏ này trồng xuống, lại dùng đất cát bao trùm lại, ngẫm nghĩ một hồi, hắn lại tiện tay bắn ra một luồng thanh lưu vào rễ cây.
Dương Khai thấp thỏm bất an trong lòng, nhìn qua mầm cây nho nhỏ trước mắt, lẳng lặng chờ đợi.
Tinh Giới sống hay chết đều phải dựa vào giờ phút này! Dương Khai mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng thì âm thầm khẩn trương không thôi.
Không hề có động tĩnh gì!
Mầm cây nhỏ phấp phới theo gió, phiến lá xanh biếc, nhưng động tĩnh như trong tưởng tượng lại không hề xuất hiện.
Dương Khai kinh nghi bất định trong lòng, đây là có chuyện gì? Lúc trước khi ném sợi rễ kia vào trong Tiểu Huyền Giới thì hắn thậm chí không cần làm gì, nó cũng tự cắm rễ xuống đất sau đó khai chi tán diệp, hiện tại mình dụng tâm vun trồng, nó lại không hề có động tĩnh gì là sao?
Khi vẫn còn đang nghĩ như vậy, hắn lại bất chợt nghe thấy một trận sàn sạt lên nhỏ xíu vang lên, không đợi Dương Khai kịp điều tra ra nguyên do, tiếng xào xạc kia bỗng nhiên biến thành những tiếng ầm ầm, cả tòa núi nhỏ đều lay động, cùng lúc đó, mầm cây nhỏ kia chợt phát ra hấp lực liên miên bất tuyệt, vô cùng khủng bố, điên cuồng thôn phệ linh khí ở bốn phía.
Dương Khai đại hỉ, vội vàng dò xét.
Chỉ thấy bên dưới mặt đất, sợi rễ của mầm cây nhỏ điên cuồng kéo dài, đâm vào sâu trong lòng đất rồi khuếch trương ra, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, nó đã khuếch trương ra hơn mười mấy mẫu, sau đó tiếp tục khuếch trương ra phía ngoài với tốc độ còn nhanh hơn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất