Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

Nguyệt Hà bật cười một tiếng: "Thiếu gia ngươi nghĩ như vậy không đúng, hạ phẩm Thế Giới Quả xác thực chỉ có thể để võ giả nhiều nhất tấn thăng đến tam phẩm Khai Thiên, nhưng lại tăng trưởng cực  

 

 

hạn của người dùng a, mà chuyện này là bao nhiêu tiền cũng không mua được."    

 

"Nói thế nào?" Dương Khai nhướng mày.    

 

Nguyệt Hà giơ lên trên tay trung phẩm Thế Giới Quả nói: "Lấy ta ví dụ, ta thành tựu là ngũ phẩm Khai Thiên, như vậy ngày sau cực hạn chính là thất phẩm, bởi vì phục dụng quá nhiều Khai Thiên Đan, đối    

 

với ta không có hiệu quả, nhưng nếu ta phục dụng linh quả này, có thể tấn thăng lục phẩm, mà ta không còn là ngũ phẩm, là lục phẩm, cực hạn chính là bát phẩm!"    

 

"Còn có thể tính như vậy?" Dương Khai ngạc nhiên.    

 

"Hạ phẩm Thế Giới Quả để hạ phẩm Khai Thiên thẳng tấn nhất phẩm, giá trị đơn thuần này xác thực không phải quá lớn, nhưng trên cực hạn tăng nhất phẩm, lại là rất nhiều người tha thiết ước mơ."    

 

"Thì ra là thế!" Dương Khai giật mình, nguyên lai hắn cho tới nay đều đánh giá thấp giá trị hạ phẩm Thế Giới Quả, làm hắn coi mười mấy linh qua kia là gân gà.    

 

Bây giờ xem ra, mười mấy linh quả kia cũng là bảo bối a.    

 

Hắn vui mừng quá đỗi, có cảm giác không duyên cớ nhặt được một số tiền lớn.  

 

Nắm nắm Thế Giới Quả trên tay, Nguyệt Hà hé miệng nói: "Linh quả này, ta nhận, cám ơn thiếu gia."    

 

Trước đó nàng không biết trên tay Dương Khai còn nhiều Thế Giới Quả như vậy, không đành lòng phục dụng thứ quý giá như thế, bây giờ biết, không chối từ nữa, chính như Dương Khai nói, nàng tấn thăng lục phẩm, đối với toàn bộ Hư Không Địa có lợi ích cực kỳ lớn, mà bản thân nàng đã tích lũy trên ngũ phẩm Khai Thiên mấy trăm năm, một khi tấn thăng lục phẩm, loại tích lũy này cũng sẽ một lần nữa lắng đọng, đến lúc đó khoảng cách tấn thăng thất phẩm không xa.    

 

Thất phẩm, đây chính là thượng phẩm Khai Thiên!    

 

Hết thảy an bài thỏa đáng, Dương Khai gọi Lô Tuyết cùng Quách Tử Ngôn, xông lên trời.    

 

Đến bên ngoài Hư Không Địa, Lô Tuyết thả ra một bí bảo phong xa, ba người đi vào trong đó, dưới Lô Tuyết ngự sử, phong xa hóa thành một đạo lưu quang, lướt qua hư không.    

 

3000 thế giới rộng lớn, đến đại vực giáp giới.    

 

Tinh Giới đến cùng nằm ở vị trí nào, Dương Khai kỳ thật cũng không rõ lắm, lúc trước hắn mua một phần Càn Khôn Đồ, nghiên cứu vị trí Tinh Giới, mặc dù không thể xác định, nhưng khả năng lại có ba khu.  

 

Lần này đi chỉ có thể tìm kiếm từng chỗ, Dương Khai thầm cầu nguyện, ba khu kia tốt nhất có một chỗ là chính xác, nếu ba khu đều sai, vậy hắn thật là không biết nên như thế nào cho phải.    

 

Hắn chỉ dẫn phương hướng, Lô Tuyết ngự sử bí bảo, một đường phi nhanh.    

 

Xuyên qua các đại vực, trên đường cũng có gặp hung hiểm, tao ngộ Tinh Thú bao vây chặn đánh, ba người tránh được thì tránh, thực sự tránh không được cũng chỉ có thể chiến đấu.    

 

Như vậy hai ba tháng sau, ba người tiến vào trong một đại vực nào đó.    

 

Tiếng Lô Tuyết từ đầu thuyền truyền đến: "Đại nhân, đến nơi rồi."    

 

Đại vực này là nơi thứ nhất Dương Khai cần đến, Dương Khai nghe vậy lập tức từ trong phong xa đi ra, một mặt chờ đợi đánh giá bốn phía.    

 

Không có chút phát hiện nào!    

 

Hắn cu ̃ng không nhụt chí, một đại vực quá mức rộng lớn, nói không chừng Tinh Giới giấu ở một góc nào đó, không thấy cũng bình thường.    

 

Mà lại hắn đến từ Tinh Giới, là Hư Không Đại Đế, nếu Tinh Giới thật trong đại vực này, chỉ cần khoảng cách không quá xa, nhất định sẽ  

 

có chút cảm ứng.    

 

Phân phó Lô Tuyết tiếp tục tìm kiếm, Dương Khai không ngừng cảm giác bốn phía.    

 

Một tháng sau, Dương Khai thở dài một tiếng: "Tới nơi tiếp theo đi."    

 

Tinh Giới cũng không ở trong đại vực này, thời gian một tháng này hắn chạy mấy lần trong đại vực này, căn bản không có chút phát hiện.    

 

Lô Tuyết gật đầu, theo Dương Khai chỉ dẫn, xuất phát tới mục tiêu thứ hai.    

 

Thời gian nhoáng một cái hơn mười ngày sau, nơi nào đó trong hư không, một trận đại chiến trần ai lạc địa, Lô Tuyết thở hồng hộc, bộ ngực chập trùng, Quách Tử Ngôn giữa eo một vết thương thật lớn.    

 

Dương Khai mặc dù không thương, nhưng cũng sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy máu.    

 

Du đãng trong hư không, thỉnh thoảng sẽ đụng phải đủ loại nguy hiểm. Lần này ba người vận khí thực sự không tốt, gặp một bầy hơn mười Tinh Diễm Câu, bọn Tinh Thú này cũng không biết nổi điên cái gì, đuổi theo ba người không thả, căn bản không thoát khỏi được, rơi vào đường cùng, ba người chỉ có thể đánh một trận.    

 

Đàn thú bị diệt, ba người cũng bị thương trình độ khác nhau, ngay  

 

cả phong xa của Lô Tuyết cũng bị hao tổn.    

 

Lão tử chưa lên Khai thiên thôi! Dương Khai trong lòng đại hận.    

 

"Đại nhân, cần đi Càn Khôn điện tu chỉnh một chuyến." Lô Tuyết mở miệng nói.    

 

Dương Khai gật đầu: "Vậy đi thôi."    

 

Lấy trạng thái này của ba người thực sự không thích hợp tiếp tục đi, nếu lại đụng đến nguy hiểm gì sẽ không có sức hoàn thủ, cũng may đại vực nơi đây có Càn Khôn điện, có thể đi tu chỉnh một phen.    

eyJpdiI6IjUyMTlOTkJoSVwvS1g3Q1Jld0RwNGpRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkYwMHREVUVMRTlodmZKT1d1M1BBdFZjOHhjZDM4bFVUWERyRHUxaVVUSHlvTW93S3ZoSyszYmJTRllCMUM5dDgiLCJtYWMiOiJhNDU0YjMyZjg5ZTdkNzM0NThkZjI2ZjU4YzQ4ZTEyMTRhN2UzMDEzMzk3Mzc4MjgzYWM1ODFjZjIyNzgzYTc5In0=
eyJpdiI6IlZ6am9UaGRKZnI1M0lsa1d5NnRKNmc9PSIsInZhbHVlIjoiQWQyODdveTZnU2xVMXpwUGMwMGVVM3djYVdReVdOQVwvN2YzUkRPTE5JSnhVTGN2YzE5N0dqWjdQWVkyZXlIXC9TN2Q4THdMbTNXK3hUKzJWNTZhUldRcjVtSVVmOFEra0pzT1FxUU15VENqMVVoamVpQXhZVzBZd09TMm8xemQyWWJpWTcyMkl4WHkzS3VRQW9WVURteTZMUEJIVHJXeFJVV09wRjQ0VUc4bzlZUkVMOUFDYzRGSVpQNEZHblVoV2htNmo3N0FhS21EMkUzNkJvSGF6UGVNOHdLZHlIdnluZFZBVzU3SWl6RGJFakd2NWE2SDVRZldXZFRURCtXTFdMMXpqeUFXbjJKd3pSK1NPOXBnQnA1dzZzTEx3em9FSmxMc2NFMElqc3p6TmlEcTVvZTN1UTRlM2JxQkZ3RGFxdDhkaHQ5T0xlK0kyWUhsVHZ3OERSRjhMY3pOY29neU1yM3ZoWjkwc0pTUUZaM0ZITnNWOXBmdmdBYkRRZDJtVDlPNmtMaGxqUVFLSDk3Y2NKc241Y2RRPT0iLCJtYWMiOiI3Y2E2MDc5M2RmYWY4YWRjODQwMGI2MDNhOWJlMjdlMzk1ZTQ3M2JjNjU1NTM2ZWMxMzAzZGI4NDY2ZmExMjE4In0=

Ads
';
Advertisement