Bà chủ hừ lạnh một tiếng: "Ngươi trở về từ cõi chết, qua vài chục năm cuộc sống an ổn, sợ là đã quên ban đầu là ai cứu ngươi ở trong cơn nguy khốn, nếu không có lúc trước Dương Khai dốc hết sức cứu chữa, bây giờ ngươi đâu còn ở đây? Chỉ sợ sớm đã hồn phi phách tán."
Bạch Thất nghe vậy nghiêm nghị nói: "Ai có thù với thuộc hạ, ai có ân đối với thuộc hạ, thuộc hạ đều ghi nhớ trong lòng, tất nhiên là không dám quên, bà chủ cũng dạy bảo chúng ta, có ân phải đền, có thù tất báo, nếu như thế, vậy trước hết hôm nay thuộc hạ báo mối thù ngày đó!"
Nói như vậy, bỗng nhiên gầm thét một tiếng với Nguyệt Hà: "Nguyệt Hà, ngày đó bọn ngươi cùng bọn người Thích Kim phá hỏng tấn thăng chi lộ của ta, hại ta kém chút bỏ mình, thù này không đội trời chung, ta hôm nay liền giết ngươi, cũng coi như báo thù ngày đó!"
Đưa tay một chưởng liền vỗ tới Nguyệt Hà, khí tức thế giới vĩ lực tràn ngập.
Dưới một chưởng này, đúng là không lưu tình chút nào. Dương Khai quá sợ hãi, vội vàng hô to: "Lão Bạch dừng tay!"
Bạch Thất bây giờ là ngũ phẩm Khai Thiên, mặc dù tấn thăng không bao lâu, vậy cũng không phải Dương Khai có thể chống đỡ, chờ hắn
kịp phản ứng, một chưởng kia của Bạch Thất đã hung hăng khắc ở vai Nguyệt Hà.
Nguyệt Hà kêu lên một tiếng đau đớn, chỗ vai tiếng xương gãy truyền ra, cả người như bao tải rách bay ra ngoài, thế giới vĩ lực tàn phá bừa bãi ở thể nội, giữa không trung, há miệng đẫm máu, sau đó trùng điệp ngã trên đất.
Dưới một chưởng, Bạch Thất thu tay lại mà đứng, một lần nữa đứng ở sau lưng ba ̀chủ, cười hì hì nói: "Bà chủ, thù ta đã báo, đáng tiếc thuộc hạ công lực không đủ, không thể giết nàng, ai, đến cùng là ngũ phẩm Khai Thiên tấn thăng nhiều năm, quả nhiên không phải tầm thường a."
Than thở, tựa như thật sự năng lực không đủ.
Sắc mặt Bà chủ tái xanh, song quyền nắm chặt, mắt không chớp mà nhìn chằm chằm vào Nguyệt Hà, thần niệm bỗng nhiên dò xét.
Dương Khai đã lẻn đến bên người Nguyệt Hà, ôm nàng lên, khẩn trương muốn chết: "Ngươi thế nào?"
Mặc dù tu vi hắn không đủ, ngăn không được Bạch Thất, nhưng tình cảnh vừa nãy cũng để ở trong mắt, thời điểm Bạch Thất xuất thủ, Nguyệt Hà căn bản không có ngăn cản bất luận cái gì, không phải nàng phản ứng không đủ nhanh, mà là không nghĩ tới muốn ngăn
cản.
Nguyệt Hà chậm rãi lắc đầu, ra hiệu mình không sao, nhẹ nhàng đẩy Dương Khai ra, cảm kích nhìn Bạch Thất một chút.
Nàng biết, một chưởng này của Bạch Thất là lưu thủ, nếu tu vi không ngang nhau, thêm việc mình không ngăn cản, Bạch Thất hoàn toàn có năng lực lấy tính mệnh của nàng.
Dưới một chưởng này, nàng xem ra thê thảm đến cực điểm, nhưng kỳ thật căn bản không bị thương thế nghiêm trọng, tu dưỡng mười ngày nửa tháng liền có thể khôi phục lại.
Dương Khai thấy thế, cu ̃ng không có miễn cưỡng nữa, tâm tư bách chuyển, rất nhanh kịp phản ứng.
Chính như trước đó Bạch Thất nói, dù sao Nguyệt Hà cùng bọn người Thích Kim phá hỏng con đường tấn thăng của hắn, đại thù như thế, có thể nói là không đội trời chung. Nếu là hắn làm khó dễ, bà chủ làm sao có khả tỏ ra thân thiện năng đối với Nguyệt Hà?
Không có lấy tính mệnh Nguyệt Hà, đã là nhớ tình cũ.
Bây giờ có Bạch Thất tự mình xuất thủ trả thù, chuyện còn lại liền dễ làm.
Mà xem thần sắc bà chủ khẩn trương, hiển nhiên cũng là lo thương thế Nguyệt Hà, thấy nàng dường như không sao, lúc này mới buông
ra quả đấm nắm chắc.
Nguyệt Hà lau đi máu tươi trên khóe miệng, từng bước một đi tới trước mặt bà chủ, phù phù một tiếng quỳ xuống, cúi thấp đầu, mái tóc che lại tầm mắt, nhẹ giọng kêu gọi: "Tỷ tỷ. . ."
Bà chu ̉môi đỏ nhuyễn động, thanh âm lãnh nhược sắt thép: "Từ lúc ngươi cùng bọn Thích Kim hùn vốn mưu hại, tình cảm tỷ muội giữa ngươi và ta liền đã hết, về sau chớ có lại gọi ta tỷ tỷ, ta cũng không có ngươi cô muội muội này."
Thân thể Nguyệt Hà run lên, lệ rơi đầy mặt: "Ta sai rồi, ta sai rồi!"
"Đường do chính mình đi, không có cái gì đúng sai." Bà chu ̉chậm rãi lắc đầu, "Sự tình của Lão Bạch tạm thời không truy cứu, tóm lại hắn phúc lớn mạng lớn, bất quá ngươi chớ có quên, ban đầu ở Tỏa Dương Địa, bản cung đã phát hạ thề độc!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất