Trong tầm mắt của hắn, từng đạo quang mang phi thân lên, tụ tập về nơi phía thiên địa linh khí đang hội tụ, đoán chừng bọn hắn cũng có ý nghĩ giống Dương Khai, phát hiện dị thường nên muốn đi tranh thủ trước.
Dương Khai cu ̃ng không do dự quá lâu, phi thân lên, tiến đến vị trí đó.
Trên đường đi, thiên địa chấn động mấy lần, mãi cho đến khi hư ảnh của một gốc cây ăn quả bỗng nhiên hiện ra giữa không trung. Gốc
cây ăn quả này băng điêu ngọc trác, óng ánh long lanh, sáng ngời lộng lẫy, thuận theo việc thiên địa linh khí rót vào, nó không ngừng trở nên ngưng thực.
"Tiên Thiên Quả Thụ!" Dương Khai hai mắt tỏa sáng.
Lúc trước hắn vẫn còn đang suy nghĩ, Tiên Thiên Quả Thụ kia rốt cuộc ẩn thân ở chỗ nào. Mặc dù dưới sự chỉ dẫn của Bồ Bách Hùng, hắn đã tìm được Thụ Lão, nhưng Thụ Lão này cũng không phải là Tiên Thiên Quả Thụ, mà là Tam Thiên Thế Giới Thụ.
Cho tới thời khắc này thì hắn mới minh bạch, Tiên Thiên Quả Thụ này vô tung vô ảnh, căn bản là không có dấu vết để lần theo, chỉ có tại thời điểm đặc thù thì mới hiển lộ mánh khóe.
Chẳng lẽ có ai đó xúc động khí cơ khiến cho Tiên Thiên Quả Thụ này hiển lộ ư? Có lẽ cũng không phải là do có người xúc động, mà là thời cơ đã đến, Tiên Thiên Quả Thụ này tự động hiện thân!
Có điều mặc kệ như thế nào, Tiên Thiên Quả Thụ đã xuất hiện, tất nhiên sẽ dẫn động các phương cướp đoạt. Những người gánh chịu kia đều gánh vác sứ mệnh của Thánh Linh sau lưng mình, thành công thì một bước lên trời, thất bại thì sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, dưới loại điều kiện tiên quyết này, ai mà dám không dụng tâm cố gắng cơ chứ?
Liền lấy Dương Khai để ví dụ, đám người Nguyệt Hà còn nằm trên tay Chúc Cửu m, muốn Nguyệt Hà các nàng bình an thoát khốn, hắn không thể không đoạt được Tiên Thiên Linh Quả kia.
Lần lượt từng bóng người từ bốn phương tám hướng hội tụ tới chỗ Tiên Thiên Quả Thụ hiện thân. Đến lúc này, những người gánh chịu được những Thánh Linh kia một mực che giấu, rốt cuộc đã không thể ẩn tàng thân hình được nữa.
Thời gian trôi qua, thuận theo quá trình thôn phệ thiên địa linh khí, Tiên Thiên Quả Thụ kia càng ngày càng trở nên càng ngưng thực.
Hơn một canh giờ về sau, Dương Khai mới chạy tới nơi.
Phóng tầm mắt nhìn tới, nơi đây đã bất ngờ xuất hiện không ít người.
Có người mình biết, có người mình không quen biết, tổng cộng khoảng chừng hơn 30 người.
Từ Chân, Đinh Ất và Hướng Anh cũng bất ngờ hiện diện tại đây, ba tên này trước đó cũng tiến vào trong thế giới quả giống như mình, bất quá mình đi ngõ tắt, ra vào Thế Giới Quả vài chục lần, làm chậm trễ không ít thời gian, bọn hắn có thể đến đây trước thì cũng là chuyện đương nhiên.
Có thể đi ra khỏi thế giới quả, vậy tất nhiên là lấy được một mai Thế
Giới Quả.
Chẳng những bọn hắn, mà Khúc Hoa Thường yêu tinh kia, còn có Cố Phán cũng đã chạy đến. Hai nữ hài tụ tập một chỗ, thấp giọng nói gì đó, khi nhìn thấy Dương Khai thì người trước hai mắt tỏa sáng, nhiệt tình ngoắc ngoắc Dương Khai: "Dương tiểu ca, bên này!"
Dương Khai mỉm cười, khẽ gật đầu với đám người Từ Chân, sau đó đáp xuống bên cạnh Khúc Hoa Thường.
Đinh Ất ở bên kia thấy thế thì hâm mộ không thôi.
Khúc Hoa Thường là đệ tử m Dương Động Thiên, tu luyện công pháp đặc thù, bản thân cũng là tồn ta ̣i cấp bậc họa thủy, sớm đã khiến cho Đinh Ất nhìn mà thèm thuồng. Hắn có lòng muốn tới âu yếm, nhưng lại không có loại can đảm kia, lo sợ làm cho giai nhân cảm thấy đường đột, bây giờ nhìn người ta nhiệt tình với Dương Khai như vậy, tất nhiên là vừa hâm mộ lại vừa bội phục.
"Khúc sư tỷ, Cố sư muội!" Dương Khai lên tiếng chào.
Khúc Hoa Thường mỉm cười nhìn hắn một chút, xuân sắc tràn lan trong mắt, dáng người uyển chuyển, nói: "Dương tiểu ca, Tiên Thiên Quả Thụ đã xuất thế , lát nữa đánh nhau sẽ có khả năng khiến cho tràng diện hỗn loạn, Dương tiểu ca cần phải bảo vệ ta thật kỹ a."
Nàng liếc mắt đưa tình trước mắt bao người, tính cách lớn mật thẳng thắn, không hề cố kỵ ánh mắt của người khác.
Dương Khai lại không ăn nổi bộ dạng này của nàng ta, bật cười nói: "Khúc sư tỷ này đừng ép buộc ta, theo ta được biết, Tiên Thiên Quả Thụ này mỗi một lần sẽ chỉ kết xuất một mai Tiên Thiên Linh Quả, đến lúc đó đám người chúng ta tất nhiên sẽ phải tranh đoạt, ngươi
ta đến lúc đó không xuất thủ với nhau thì cũng thôi đi, làm sao có thể có chuyện bảo hộ cho nhau được cơ chứ?"
Chính là bởi vì Tiên Thiên Linh Quả chỉ có một mai nên những người gánh chịu này mới phải toàn lực ứng phó như vậy. Mặc dù giao tình giữa Từ Chân, Cố Phán và nàng cũng không tệ, nhưng bọn họ lại không đứng chung một chỗ.
Bởi vì người gánh chịu tới chỗ này, người nào người nấy cũng đều là đối thủ cạnh tranh.
Bọn hắn nhận được sự bồi dưỡng to lớn của các Thánh Linh đứng
sau lưng mình, gánh vác kỳ vọng của các Thánh Linh. Nếu như thất bại, vậy thì sẽ liền khiến cho kế hoạch của các Thánh Linh kia thất bại, vô cùng có khả năng sẽ làm những Thánh Linh kia tức giận, đến lúc đó tính mạng vô cùng đáng lo!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất