Một đường chinh chiến, cứ điểm khắp nơi bị đánh hạ, lấy chiến dưỡng chiến, đại quân lớn mạnh như một quả cầu tuyết. Mỗi khi đánh hạ một chỗ cứ điểm, Dương Khai đều sẽ lưu lại một chuôi Bạch Ngân Kiếm để tọa trấn trông coi.
Chỉ trong vòng một tháng, Dương Khai đã nắm trong tay sáu chỗ cứ điểm, mỗi một chỗ cứ điểm đều có hơn vạn đại quân, ngày đêm khai thác khoáng vật.
Dương Khai tọa trấn ở một chỗ, Lãng Thanh Sơn phụng lệnh của hắn, tuần tra xung quanh những cứ điểm này, một khi phát hiện có Hoàng Kim khoáng xuất thế thì lập tức trở về báo cho hắn biết!
Những tên Bạch Ngân Kiếm thủ hạ kia, Dương Khai không tin được, vạn nhất Hoàng Kim khoáng được khai thác ra bị bọn chúng tự mình tiêu hóa, vậy coi như được không bù mất, chỉ có thể để cho Lãng Thanh Sơn vất vả một chút.
Cuộc sống ngày ngày trôi qua, mỗi ngày đều có vô số khoáng thạch được khai thác ra, thế nhưng Hoàng Kim khoáng mà Dương Khai muốn tìm thì lại không thấy bóng dáng đâu.
Hắn đã sớm biết Hoàng Kim khoáng thưa thớt đến cực điểm, nhưng không ngờ rằng nó lại thưa thớt đến mức này.
Dưới trướng hắn bây giờ ít nhất có 30 vạn đại quân, phân đi đến sa ́u nơi khai thác, nhưng vẫn không tìm thấy được.
Tới tận bốn tháng đằng sau, vào một ngày nó, Lãng Thanh Sơn bỗng nhiên hưng phấn chạy đến mang theo tin tức tốt, nói cho Dương Khai biết rằng có một chỗ cứ điểm đã tìm ra một khối Hoàng Kim khoáng.
Dương Khai đại hỉ, vội vàng cùng hắn đến đó.
Sau khi đến cứ điểm kia, hắn quả nhiên nhìn thấy một khối khoáng thạch kim quang chói mắt bày trên một chỗ đất trống, bốn phía được bày bố trọng binh, bất kỳ kiếm nào cũng đều không được tuỳ tiện tới gần.
Dương Khai đè xuống kích động trong lòng, đi tới phía trước, phát hiện Hoàng Kim khoáng này chỉ to bằng chậu rửa mặt, bề ngoài gập ghềnh, hiện ra quang trạch mê người.
Dương Khai kinh ngạc nhìn nhìn hồi lâu, mãi đến khi Lãng Thanh Sơn gọi hắn một tiếng, lúc này hắn mới thở dài nói: "Gần một năm, hi vọng lát nữa sẽ có một kết quả tốt."
Nói xong, hắn chợt nhảy lên, trực tiếp cắm vào trong Hoàng Kim khoáng kia.
Một cỗ lực lượng tinh thuần thuận theo thân kiếm tràn vào trong cơ
thể Dương Khai. Dương Khai rõ ràng cảm giác được trong Hoàng Kim khoáng này có một số đồ vật khác, đoán chừng chính là cái gọi là Hoàng Kim Dịch kia.
Trong lòng vui mừng, hắn biết cơ hội tấn thăng thành công lần này, hẳn là chiếm đến tám chín phần mười.
Quả nhiên, khi lực lượng trong Hoàng Kim khoáng tràn vào trong cơ thể, Dương Khai tinh tường phát giác được lực lượng của mình đang cấp tốc lớn mạnh, bình cảnh Bạch Ngân Kiếm liền ầm ầm phá toái.
Hơn nữa thân kiếm vốn hiện ra bạch ngân quang trạch, vào giờ phút này cũng bị từng đạo kim quang thay thế, trên thân kiếm, vầng sáng màu vàng bắt đầu lưu chuyển.
Đây là một trận ác chiến gian khổ, trên bình nguyên, hai quân công kích, chiến trường biến thành cối xay thịt, từng thanh từng thanh trường kiếm phá toái, quang mang ảm đạm. Ở trên chiến trường, mấy chục vạn thanh kiếm kịch chiến không ngớt!
Một phe là quân đoàn do Dương Khai thống soái, một phương khác thì là quân đoàn của một Hoàng Kim Kiếm khác.
Trước đó chiếm cứ sáu chỗ cứ điểm, huy động 30 vạn đại quân dưới trướng mình, hao phí bốn tháng thời gian mới tìm được một khối Hoàng Kim khoáng. Sau khi Dương Khai thôn phệ năng lượng trong Hoàng Kim khoáng kia thì đã thành công tấn thăng Hoàng Kim Kiếm.
Hiệu suất như vậy quá thấp, muốn tìm ra khối Hoàng Kim khoáng tiếp theo cũng không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào. Dương Khai muốn tiếp tục nâng cấp bản thân, tất nhiên lầ phải đi gây chuyện với những Hoàng Kim Kiếm khác.
Trong thế giới của kiếm này, số lượng Hoàng Kim Kiếm cũng không phải quá nhiều, từng nhánh đội ngũ trinh sát được phái ra, hao phí thời gian một tháng mới tìm được một thanh.
Lúc này thì còn do dự gì nữa, Dương Khai lập tức điểm đủ binh mã, trực tiếp khai chiến.
Mấy chục vạn thanh kiếm công phạt lẫn nhau, khí thế ngất trời, không ngừng có trường kiếm bị đánh nát, cũng không ngừng có trường kiếm thu hoạch được năng lượng đủ nhiều, lâm trận tấn thăng lên tầng thứ cao hơn.
Nhưng điểm quyết định chiến thắng chân chính cũng không nằm ở chỗ bọn chúng, mà là ở chiến trường trên không trung kia.
Trên bầu trời có hai thanh Hoàng Kim Kiếm đang bay tới bay lui, kiếm múa Cửu Thiên, từng đạo hoàng kim kiếm khí trảm phá hư không, kiếm khí tung hoành. Tốc độ của hai thanh kiếm này đều vô cùng nhanh, trong đó có một thanh có màu sắc sáng tỏ hơn một chút, còn thanh còn lại thì hơi ảm đạm hơn mấy phần.
Trong chiến trường, Lãng Thanh Sơn ngước đầu nhìn lên, chăm chú xem chừng động tĩnh của thanh Hoàng Kim Kiếm có màu sắc hơi ảm đạm kia. Đó là Hoàng Kim Kiếm do Dương Khai hóa thân thành, hắn vừa mới tấn thăng không bao lâu, tất nhiên là không sánh được với
thanh Hoàng Kim Kiếm uy tín lâu năm kia, bất kể là thân kiếm kiên cố, lưỡi kiếm sắc bén, hay là uy năng của kiếm mang được chém ra thì cũng đều kém hơn đối thủ của mình một chút.
Nhưng hắn bây giờ đã có tư cách hơn thua với thanh Hoàng Kim Kiếm kia!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất