Có điều lưỡng cường tương ngộ dũng giả thắng, việc đã đến nước này, chỉ có dũng cảm tiến lên thì mới có thể tìm ra một đường sinh cơ.
Kiếm khí dâng lên, đại trận rầm rầm vận chuyển, khí tức của ba trăm tên đệ tử tương liên chặt chẽ, lực lượng tầng tầng điệp gia, kiếm quang tăng vọt, đánh về phía Đại Nhật trước mặt kia.
Lưỡng đạo quang mang xé rách thiên địa, chấn động Hoàn Vũ, lại khiến cho tứ cực vỡ nát.
Quỷ dị chính là, trong nháy mắt va chạm phát sinh, lại không hề có âm thanh nào phát ra.
Nhưng một khắc sau, đám mây trong vòng nghìn dặm bỗng nhiên nứt vỡ, thiên địa rung rẩy, lực trùng kích khó có thể tưởng tượng được lấy điểm va chạm làm trung tâm, hóa thành rung động tầng tầng lớp lớp, điên cuồng khuếch tán ra bốn phía.
Đệ tử của Lôi Quang người ngã ngựa đổ, thực lực thấp một chút thì miệng phun máu tươi ngã xuống đất không dậy nổi, lập tức tử thương một mảnh. Hai người Chu Lập cùng Long Thái kia liền cảm thấy trong lòng nhỏ máu, việc này thật đúng là cửa thành bốc cháy liên lụy đến cá trong ao (2), Lôi Quang e rằng sẽ nguyên khí đại thương, cũng không biết muốn tu dưỡng bao nhiêu năm mới co ́thể khôi phục lại được.
(2): chỗ này tác giả dùng câu thành ngữ TQ: Thành Môn Thất Hỏa Ương Cập Trì Ngư, mình lược dịch qua thui nhé.
Ở bên ngoài Tinh thị, hào quang bùng lên trên thủ hộ đại trận, đại trận ắt hẳn là đã bị kích thích bởi dư ba của lần giao thủ giữa Dương Khai cùng Kiếm Các.
"Đế Tôn ngưng Pháp Tướng!" Ánh mắt của Đại đương gia tràn đầy vẻ kiêng kị, trong giọng nói cũng xuất hiện tư vị không rõ ràng: "Chỉ
bằng pháp tướng này, kẻ này đã có thể chính diện chống lại một số Khai Thiên nhất nhị phẩm rồi, ngay cả Tam phẩm muốn giết hắn thì cũng không dễ!"
Từ trước đến này không có người có thể ngưng tụ ra Pháp Tướng ở Đế Tôn cảnh, ngay cả những đệ tử tinh nhuệ hạch tâm do động thiên phúc địa bồi dưỡng ra cũng đều cần thành tựu Khai Thiên cảnh rồi mới chậm rãi lục lọi, quanh năm bế quan tìm hiểu, từ đó mới có thể có được Pháp Tướng của mình.
Nếu không phải như thế, Pháp Tướng cũng sẽ không khó có được như vậy, nhưng một khi Pháp Tướng được hình thành, vậy thì thực lực của bản thân sẽ tăng vọt, cho dù đều là Khai Thiên Thất phẩm,
nhưng người có Pháp Tướng và người không có Pháp Tướng vẫn có sự khác nhau cực lớn, có thể nói trong những trận chiến sinh tử, người có Pháp Tướng có thể đơn giản nghiền ép người không có Pháp Tướng.
Đám người Trần Thiên Phì tỏ vẻ nghiêm nghị, Đại đương gia từ xưa đến nay vẫn có nhãn lực vô cùng độc ác, hắn đã nói như vậy, vậy thì không sai được. Nói một cách khác, giờ phút này Dương Khai chẳng khác nào một vị Khai Thiên cảnh Nhất phẩm hoặc là Nhị phẩm!
Tồn tại như vậy, ở bên trong Thái Khư cảnh này, chỉ có thể dùng từ không đâu địch nổi để hình dung.
Nếu như Kiếm Các không có kiếm trận, vậy thì ba trăm người này e rằng còn chưa đủ cho Dương Khai nhét kẽ răng.
Nhưng cho dù như thế thì kiếm trận kia cũng bị Đại Nhật ép cho liên tiếp bạo lui, kiếm quang cực lớn thu nhỏ đi với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường, hào quang cũng dần dần trở nên ảm đạm.
Người trong Tinh thị xôn xao một mảnh.
Kiếm Các kiếm trận vừa ra, từ trước đến nay đánh đâu thắng đó, nhưng vào giờ phút này lại không phải là đối thủ của một mình Dương Khai!
Sức mạnh của một người, sao lại dũng mãnh như vậy?
"Không thể nào, sao ngươi có thể mạnh như vậy được?" Lạc Thanh Vân sắc mặt nhăn nhó gào rú.
Ở bên trong Đại Nhật, thanh âm đùa giỡn của Dương Khai vang lên, lộ ra vẻ chẳng thèm ngó tới: "Là do ngươi quá yếu!"
Nói thực ra, Dương Khai cũng không ngờ được rằng mình có thể làm đến mức này. Trong khoảng thời gian này, hắn một mực bế quan tìm hiểu thần thông, mặc dù có chút thu hoạch, nhưng hắn vẫn cảm thấy kém một chút gì đó, vừa vặn gặp được chuyện hiện tại, hắn liền ý tưởng đột phát, mượn việc chém giết sinh tử để kích thích tiềm năng của mình, xem xem phải chăng bản thân có thể đột phá tầng
gông cùm kia, ngộ ra được thần thông hay không.
Nếu không phải như thế thì hắn cần gì phải một mình một ngựa xung phong liều chết đánh nhau với trận doanh mấy ngàn người một cách đần độn như vậy. Có Lư Tuyết nơi tay, hắn đại khái có thể chọn lựa một phương thức khác để hóa giải tràng nguy cơ này.
Ai ngờ vô tâm trồng liễu liễu xanh um, hắn chẳng những ngộ ra được thần thông, mà còn làm ra được Pháp Tướng. Hắn đến lúc này vẫn không biết Pháp Tướng của mình đã hình thành, mà cho rằng Kim Ô đúc nhật kia chỉ đơn thuần là thần thông.
Dù sao thì cho tới bây giờ, cũng không có người nào nói với hắn những chuyện này. Thời gian hắn tới thế giới bên ngoài Càn Khôn này cũng không phải là quá dài, bà chủ
tuy đối xử tốt với hắn, nhưng đại khái cũng không nghĩ tới việc hắn phát triển nhanh tới như vậy.
Vào thời khắc này, Dương Khai rõ ràng có thể cảm giác được lực lượng của mình tăng vọt, mang theo uy năng của Đại Nhật, cảm thấy mạnh mẽ một cách ghê gớm, cho dù bây giờ có một tên Khai Thiên Hạ phẩm đứng trước mặt hắn thì hắn cũng có thể nhất kích tất sát đối phương cho xem.
"Ta không tin!" Lạc Thanh Vân nổi giận, trên người bỗng nhiên tuôn
ra một tầng huyết vụ, khí thế cả người lại một lần nữa bành trướng. Hắn là trụ cột của kiếm trận, việc thực lực của hắn gia tăng là một sự gia trì vô cùng tốt cho toàn bộ kiếm trận.
Nhìn trạng thái của hắn, hiển nhiên là đang thi triển bí thuật uy lực cực lớn gì đó để kích thích lực lượng tiềm ẩn của mình. Mặc dù loại bí thuật này có uy lực cực lớn, nhưng tuyệt đối không thể tùy tiện thi triển, một khi vận dụng thì sẽ có hậu họa vô cùng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất