Cấm địa nhà họ Long, tầng thứ 3.
Lão gia chủ nhà họ Long - Long Nho Phong và em trai thứ Long Nho Lâm đang nhắm mắt tu luyện, đột nhiên một luồng khí thế mạnh mẽ bốc lên từ trên người Long Nho khiến cả gian mật thất bắt đầu run rẩy.
Long Nho Lâm mở mắt, vui mừng nói:
“Đại ca, ngươi tu luyện thành công?”
“Đúng vậy.”
Long Nho Phong cười lớn.
“Lần này dẫn ngươi đến di tích chữa thương, không ngờ lại được đại nhân vật truyền thụ phù văn chi đạo, cũng coi như nhờ họa được phúc.”
Long Nho Phong vô cùng vui mừng.
Long Nho Lâm gật đầu: “Chúc mừng đại ca! Có thể phát hiện di tích, mượn dùng 3 Luyện Khí Sĩ kia, chẳng mấy chốc nhà họ Long chúng ta sẽ trở thành thế gia đứng đầu Giang Nam.”
Nói đến đây, Long Nho lại hơi buồn rầu:
“Nhưng lần này bọn họ giữ Lý Thương ở lại di tích, ta cảm giác bọn họ càng ngày càng coi trọng Lý Thương. Nếu cứ như vậy thì ba anh em chúng ta sẽ bị lu mờ mất.”
Nghe vậy, vui mừng trên mặt Long Nho Phong cũng phai nhạt đi không ít:
“Nhưng chúng ta cũng không còn cách nào khác. Trước khi rời khỏi di tích, ta đã cố ý thử thực lực của Lý Thương nhưng không tra xét được gì, khiến ta càng thêm bất an.”
Không khí trong mật thất đọng lại.
Vài phút sau, Long Nho Lâm mở miệng: “Thôi, chuyện của Lý Thương thì bàn sau, vừa rồi có người báo cáo tình huống cho lão tam, không biết đã xảy ra chuyện gì. Hơn nữa sao lão tam đi ra ngoài lâu vậy rồi mà còn chưa trở về, sẽ không có chuyện gì đấy chứ?”
“Có thể có chuyện gì chứ?”
Long Nho Lâm nói.
“Cả tỉnh Giang Nam này, gần như không có ai có thể khiến lão tam xảy ra chuyện.”
Long Nho Phong lắc đầu: “Ta cảm thấy vẫn nên đi ra ngoài xem một chuyến, nếu không phải xảy ra chuyện lớn thì bọn họ cũng sẽ không tìm đến lão tam.”
Hai người đứng dậy, nhưng chưa kịp đi ra ngoài thì cửa đá mật thất bị người đá nát.
Thậm chí có mấy tảng đá bay về phía hai anh em Long Nho Phong, bị hai người đánh nát.
Hai người bọn họ biến sắc, tức giận nhìn chằm chằm chỗ ra vào.
Ngay sau đó, một người xuất hiện.
“Ngươi là ai?”
Cảm nhận được khí huyết tinh trên người Lý Quân, ánh mắt của ông ta càng thêm tối tăm.
“Lý Quân.” Lý Quân lạnh lùng nói.
“Không ngờ là đứa con hoang, tam đệ của ta đâu?”
Long Nho Phong hỏi.
Ông ta như nghĩ đến gì đó, nhìn chằm chằm Lý Quân.
Nếu Long Nho Khanh đi ra ngoài mà Lý Quân còn có thể xông vào, chuyện này khiến ông ta cảm thấy lo sợ.
“Đã chết.”
Lý Quân lạnh nhạt nói.
Những lời này lọt vào trong tai hai người không khác gì sét đánh.
Đôi mắt của Long Nho Phong, Long Nho Lâm đỏ bừng, khí thể khủng bố bộc phát.
Ba anh em cùng nhau lớn lên, cùng tu luyện, như hình với bóng, như là một thể.
Lão tam bị giết, có thể thấy được bọn họ tức giận đến mức nào.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất