Ngũ Thất Minh hít sâu một hơi rồi nhìn Lý Quân, giọng run rẩy nói: “Tại hạ cũng không có xúc phạm, chỉ là tò mò.”
Nghe vậy, Lý Quân cười lạnh: “Nếu ông chỉ tò mò thì tôi cũng không đến mức muốn mạng của ông, nhưng vì sao tôi lại cảm thấy được sát ý trên người của ông?”
“Nếu như không để lộ ra sát khí thì tôi cũng sẽ không phát hiện ra vị trí của ông.”
Lý Quân nói không sai, đứng cách xa một trăm mét, cộng thêm che giấu hơi thở. Lý Quân không phải thần, đương nhiên sẽ không thấy được, nhưng ông ta đã động sát ý với Lý Quân.
Dù là Thương Long Quyết hay A Tị Tam Đao, tất cả đều là công pháp thiên về giết chóc.
Nhất là A Tị Tam Đao sát ý ngút trời, được gọi là mai táng chúng sinh vậy nên rất mẫn cảm với sát ý.
Nếu đối phương nhìn thấy Lý Quân phát huy mà sớm rời đi, anh vội đối phó với những người khác thì cũng sẽ không quan tâm.
Nhưng ông ta lại đợi tới sau cuối, chứng tỏ vẫn chưa chết tâm, ảo tưởng có thể kiếm hời.
Nếu đã vậy, Lý Quân không thể tha cho ông ta.
Nghe Lý Quân nói, Ngũ Thất Minh biết mình xong đời rồi.
Một kẻ biến thái như vậy, bản thân ông ta chỉ để lộ chút sát ý đã bị phát hiện.
Là người của Vu Thần Giáo, nhìn quen cá lớn nuốt cá bé, tàn khốc lạnh lẽo.
Ngay sau đó, ông ta không do dự mà rút một thanh trường kiếm, chém về phía Lý Quân.
Thanh kiếm này được giấu ở thắt lưng, lúc chém ra còn mang theo khí thế bén nhọn, người này còn hơn cả người mạnh nhất trong số mười ba gia chủ - Miêu Vệ Đông.
Hơn nữa, Lý Quân thấy vũ khí của ông ta không tầm thường.
“Xem ra người này cũng có chút bối cảnh.”
Trong lòng Lý Quân nghĩ.
Anh giơ tay đánh ra một quyền, nghênh đón thanh bảo kiếm của Ngũ Thất Minh.
Vốn dĩ, Ngũ Thất Minh đang liều mạng trong tuyệt vọng, nhưng nhìn thấy hành động của Lý Quân, trên gương mặt ông ta lộ ra vẻ vui mừng.
Thực lực ông ta không thể sánh được với Lý Quân nhưng kiếm của ông ta là vũ khí, đây là pháp khí mà đệ tử chân truyền của Vu Thần Giáo mới đủ tư cách có được, vô cùng sắc bén.
Được đặt tên là Tử Vi kiếm, đặc tính phá vỡ chân khí.
Chỉ cần kiếm của ông ta phá chân khí thương tổn được tới Lý Quân thì xác suất chạy thoát được sẽ lớn hơn.
“Vút.”
Kiếm quang xé gió, va chạm với nắm đấm của Lý Quân.
Kiếm khí không ngừng tung hoành ngang dọc, chém lên tay Lý Quân.
Nhưng ngay lúc này.
“Bịch.”
Ngũ Thất Minh cảm giác được một luồng sức mạnh khổng lồ đang đánh tới, kiếm bay khỏi tay.
Năng lượng khủng bố đè lên người, dường như ông ta đã nhìn thấy một Ma thần.
“Sao có thể?”
Tử Vi kiếm có đặc tính phá vỡ chân khí nhưng lại không thể chém được chân khí của Lý Quân.
Không còn thời gian nghĩ nhiều, nắm đấm của Lý Quân đã tới trước mặt, nện thẳng lên lồng ngực của ông ta.
Ngũ Thất Minh lập tức bay ngược ra ngoài, nhưng chưa tiếp đất, Ngũ Thất Minh đã đạp chân xuống mặt đất, muốn mượn cú đấm này của Lý Quân để bỏ chạy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất