ÔngViên kinh ngạc, những vẫn cố để không hiện ra vẻ mặt động lòng: “Kỷ tiên sinh, điều kiện của cậu rất hấp dẫn, nhưng tôi không dám đảm bảo ba tháng sau sẽ an toàn. So với việc kiếm tiền, tôi cảm thấy tính mạng quan trọng hơn.”
“Trong ba tháng, vụ án của Cảnh Trí Viễn hẳn cũng sẽ lắng xuống, dù có con mồi nào lọt lưới cũng không đáng lo ngại. Nếu như mấy người của Thanh Phong Bang ngay cả khả năng tự bảo vệ mình cũng không có, thì đừng mong nghĩ đến việc chuyển mình và rửa sạch.” Kỷ Thời Đình nói một cách thẳng thừng.
“Ba tháng, cậu có thể rửa sạch hết tiền của tôi?” Ông Viên nghi ngờ nâng cao lông mày.
“Tất nhiên. Khoảng thời gian này đủ để thu hồi vốn.” Kỷ Thời Đình giọng điệu lạnh lùng.
Ông Viên sờ cằm: “Không được, nếu như cậu lừa tôi thì sao, đến lúc đó cậu lại về làm Kỷ ss của cậu thì tôi sẽ đi đâu mà kiện?”
Kỷ Thời Đình nhếch môi cười chế nhạo: “Ông chỉ có thể chọn tin tôi.”
Ông Viên nói: “Kỷ tiên sinh, cậu nói như vậy là không công bằng, chúng tôi kiếm tiền không dễ dàng đâu.”
“Chỉ cần ông đồng ý điều kiện của tôi, tôi sẽ cố gắng giúp ông. Coi như là để cảm tạ ân cứu mạng của ông Lương.” Kỷ Thời Đình nói với giọng nghiêm túc: “Hơn nữa trong ba tháng này, tôi sẽ không cố gắng rời khỏi đây.”
Ông Viên nhướn mày, cười: “Giao dịch.”
Cách thức rửa tiền nghe có vẻ đơn giản, nhưng để làm cho không để lại dấu vết thì không dễ dàng chút nào. Nhưng với Kỷ Thời Đình, điều đó không phải là khó khăn.
Ông Viên thật sự rất cảnh giác, ông ấy vẫn không cho Kỷ Thời Đình tiếp xúc với mạng internet và yêu cầu Kỷ Thời Đình viết chi tiết các bước trên giấy, giao cho ông ấy tự xử lý, Kỷ Thời Đình cũng không phản đối.
Thấy anh phối hợp, thỉnh thoảng ông Viên sẽ nói cho anh một vài thông tin bên ngoài.
Kỷ Thời Đình mới biết rằng tin tức anh mất tích đã được công bố rộng rãi. Ông nội Kỷ tuyên bố rằng sẽ tạm thời giữ chức vụ CEO của T.S Group, và sẽ nhanh chóng chọn một người kế nhiệm xuất sắc. Đồng thời ông ấy cũng công bố một thành tựu công nghệ mới của T.S Group, kịp thời tạo niềm tin cho các cổ đông, ổn định thị trường.
Tuy nhiên, Kỷ Thời Đình lại không thể biết được tin tức về Diệp Sanh Ca.
Anh biết người phụ nữ mà mình hết lòng yêu thương này có một sức mạnh kiên cường trong bản chất, chắc chắn sẽ không dễ dàng gục ngã, nhưng anh vẫn cảm thấy đau lòng và hối hận.
—
Diệp Sanh Ca lại một lần nữa tỉnh dậy giữa đêm.
Cô vô thức đưa tay sờ sang bên cạnh giường, chỉ thấy lạnh buốt, ngay lập tức, một cảm giác lạnh lẽo từ sâu trong tim lan tỏa đến toàn bộ cơ thể.
Cô từ từ thở ra một hơi, bật đèn đầu giường, rồi xuống giường.
Trên sofa, chị Tú vẫn đang say ngủ, Diệp Sanh Ca không muốn đánh thức cô ấy, một mình đi đến phòng làm việc, ngồi xuống ghế, may mà ghế đủ rộng, nếu không với cái bụng bầu, cô thực sự không dễ chịu.
Bàn làm việc hơi cao đối với cô, trước đây cô không nhận ra điều này, bởi mỗi lần đến đây, Kỷ Thời Đình đều ôm cô ngồi lên đùi.
Nước mắt bỗng trào ra.
Khoảng thời gian này, ban ngày cô vẫn có vẻ bình thường, nhưng vào ban đêm, cô thường xuyên tỉnh dậy trong giấc mơ. Mỗi lần tỉnh dậy là thời điểm lạnh nhất trong ngày, nghĩ đến Kỷ Thời Đình không rõ tung tích, cảm giác mất mát mãnh liệt và cô đơn lại ập đến, khiến cô không thể nào ngủ lại.
Kỷ Thời Đình mất tích gần ba tháng, ngay cả ông nội cũng bắt đầu nghi ngờ, nhưng Diệp Sanh Ca vẫn không hề lung lay.
Nhưng, nhưng anh đang ở đâu? Không sao, nếu tạm thời không quay về, thì ít nhất hãy cho cô một tin tức, để cô biết rằng anh vẫn ổn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất