“Thôi bỏ đi.” Giọng của anh có chút khàn khàn, “Anh không muốn chịu đựng sự dày vò này nữa.”
Diệp Sanh Ca ngẩn ra một lúc mới hiểu ra ý của anh, nhoẻn miệng cười. Cô biết anh vẫn luôn nghĩ đến cô, dù bất kể là khi nào.
Trong phòng làm việc, Kỷ Thời Đình mở máy tính, gửi kết quả nghiên cứu mới nhất của T.S cho Tiêu Duệ Lang. Chỉ khoảng mười phút sau, Tiêu Duệ Lang đã trả lời lại, còn kèm theo một biểu cảm đáng yêu khiến người ta cảm thấy kinh tởm.
Kỷ Thời Đình nhíu mày tắt email, một lúc sau, anh cười lạnh.
Anh chỉ mong rằng chiếc bánh quá lớn này sẽ không khiến Tiêu Duệ Lang bị nghẹn chết.
Anh khép lại máy tính xách tay, và từ khóe mắt, anh thoáng thấy Diệp Sanh Ca đang bước tới gần.
Ngay lập tức, Kỷ Thời Đình dụi tắt điếu thuốc và ném vào gạt tàn, đứng dậy bước tới cô: “Sao em không ngâm thêm chút nữa?”
“Em một mình thấy buồn quá…” Giọng cô đầy vẻ tủi thân.
Yết hầu của Kỷ Thời Đình trượt lên xuống, anh bước tới và bế cô lên bằng một động tác dứt khoát, giọng khàn khàn: “Vậy thì, để anh cùng em.”
…
Việc hai người cùng ngâm mình trong suối nước nóng sẽ dẫn đến chuyện gì, điều đó chẳng cần phải nói thêm.
Dù Kỷ Thời Đình đã rất kiềm chế, nhưng vẫn khiến Diệp Sanh Ca thở hổn hển, mất một lúc lâu mới bình tĩnh lại được.
Nhớ đến cuộc điện thoại vừa nhận từ nhà sản xuất Chu, cô lưỡng lự không biết nên mở lời như thế nào.
“Thời Đình, chúng ta sẽ ở đây bao lâu?” Cô chớp mắt hỏi.
Kỷ Thời Đình tựa trán vào trán cô, nét mặt thoải mái: “Em muốn ở bao lâu thì chúng ta ở bấy lâu.”
Diệp Sanh Ca ngập ngừng: “Ba ngày có được không? Chúng ta sẽ về vào ngày kia.”
“Sao phải vội thế?” Anh vòng tay ôm eo cô, giọng điệu lười biếng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất