Cảm giác này thật sự quá đáng sợ!
Diệp Sanh Ca hai tay nắm chặt lấy cánh tay người đàn ông, hơi thở dồn dập, đôi mắt mở to tràn đầy hoảng sợ.
“Đừng… Anh Kỷ, tôi thật sự sai rồi…” Đôi mắt ngấn lệ của cô ánh lên chút đáng thương.
Người đàn ông này chẳng phải luôn chán ghét cô sao? Sao hôm nay lại chủ động trêu chọc cô… Cô không phải gặp Kỷ Thời Đình giả rồi chứ…
Diệp Sanh Ca nghĩ lung tung, cố gắng phớt lờ cảm giác kì lạ trong cơ thể.
Kỷ Thời Đình nhìn rõ mồn một khuôn mặt ửng đỏ của cô, khuôn mặt điềm tĩnh cuối cùng cũng nhuốm màu dục vọng.
Đối mặt với người phụ nữ này, sự tự chủ của anh giống như trước kia, hoàn toàn sụp đổ.
Hình như không cần phải do dự nữa.
Cho dù cô có mục đích gì anh cũng không bận tâm nữa, chẳng lẽ anh còn không chế ngự nổi một người phụ nữ sao.
Nghĩ đến đây, yết hầu Kỷ Thời Đình chuyển động. Cuối cùng anh cũng rút tay về, khẽ cười nói: “Bây giờ chân còn mềm không?”
Diệp Sanh Ca xấu hổ lắc đầu, từ má đến tai đều đỏ bừng.
Kỷ Thời Đình một lần nữa bế cô lên.
Diệp Sanh Ca sợ hãi, theo bản năng giãy giụa một chút nhưng bị ánh mắt lạnh lùng của anh ngăn lại.
Cô cũng không dám manh động. May mà lần này Kỷ Thời Đình không làm gì, chỉ đặt cô xuống ghế bên bàn ăn, thản nhiên buông một câu: “Ăn cơm thôi.”
Sau đó, anh ngồi đối diện cô, cầm khăn ướt lau tay rồi bắt đầu ăn cơm, động tác tao nhã nhẹ tựa nước chảy mây trôi.
Ăn cơm thôi mà cũng đẹp trai như vậy…
Diệp Sanh Ca nhìn anh, nghi hoặc trong lòng càng lúc càng lớn.
Hôm nay, thái độ của người đàn ông này đối với cô chỗ nào cũng có chút kỳ quái…
Kỷ Thời Đình đặt dao nĩa xuống, thấy cô vẫn không động đậy, ánh mắt anh lạnh lùng: “Sao lại ngây người như vậy?”
Diệp Sanh Ca như tỉnh mộng, cúi đầu nhìn bàn đầy thức ăn, nhỏ giọng nói: “Tôi vừa mới ăn rồi…”
“Ồ?” Ánh mắt Kỷ Thời Đình trầm xuống, giọng điệu càng lạnh lùng: “Xem ra, cô và vị hôn phu kia của cô rất hòa hợp?”
“Không có, không có.” Diệp Sanh Ca cười gượng: “Chúng tôi đang bàn chuyện hủy hôn…”
Sắc mặt người đàn ông dịu đi, ngay cả giọng điệu cũng trở nên dịu dàng: “Vậy sao? Bàn thế nào rồi?”
Diệp Sanh Ca càng cảm thấy kỳ quái…
“Tôi nói với anh ta tạm thời cần thời gian bình tĩnh.” Diệp Sanh Ca nhíu mày: “Bây giờ chưa phải là lúc hủy hôn.”
Cô còn định đào hết nghệ sĩ của Tinh Duệ, chỉ có như vậy mới có thể khiến Mộ Ngạn Hoài bị tổn thương nguyên khí. Nhưng chuyện này phải dựa vào T.S, nếu không những nghệ sĩ đó không thể nào đi theo cô.
Trước khi mọi chuyện còn chưa rõ ràng, cạch mặt với Mộ Ngạn Hoài sẽ chỉ khiến anh ta cảnh giác, như vậy thì quá có lợi cho anh ta.
Diệp Sanh Ca nghĩ đến đây, không nhịn được nhìn người đàn ông đối diện, chớp chớp mắt.
Kỷ Thời Đình nhíu mày, gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn: “Vậy khi nào mới là lúc thích hợp?”
Chính là chờ câu này!
Diệp Sanh Ca kích động ngả người về phía trước: “Chỉ cần T.S đồng hợp tác với tôi mở công ty, tôi có thể mang phần lớn nguồn lực của Tinh Duệ đi!”
“Ừm.” Kỷ Thời Đình khẽ gật đầu, thần sắc thậm chí có thể coi là vui vẻ: “Được.”
Diệp Sanh Ca lại có chút không hiểu: “Nhưng mà… nhưng mà anh lần trước còn nói hợp tác này đối với T.S không có lợi…”
“Tôi đã xem ảnh tạo hình của cô.” Kỷ Thời Đình thản nhiên nói, sau đó anh nhanh chóng tìm được một lý do: “Tôi cho rằng với tài năng của cô đủ để hợp tác với T.S.”
PS:— Anh Đình bắt đầu âm hiểm rồi, hắc hắc hắc
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất