Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Diệp Sanh Ca nhìn vào đôi mắt sâu thẳm và phức tạp của người đàn ông, lòng cô có chút se sắt, mơ hồ cảm giác như mình có thể đã nắm bắt được điều gì đó.
“Kỷ Thời Đình…” Cô không kiềm được khẽ thì thầm.
Nhưng người đàn ông không nói gì thêm, anh ngẩng đầu lên, ánh mắt quét một vòng xung quanh: “Đồ tránh thai thường bày ở đâu?”
Diệp Sanh Ca ngẩn ra, bỗng nhớ ra: “Ở quầy thu ngân…”
Vừa bước vào, người đàn ông này đã dẫn cô đi thẳng đến dãy kệ hàng, làm cô quên mất.
Kỷ Thời Đình nhướn mày: “Ồ, em mua rồi à.”
“Người thường xuyên đi siêu thị và cửa hàng tiện lợi đều biết.” Diệp Sanh Ca liếc nhìn anh.
Ngài đây lớn lên đến thế này đã từng đi cửa hàng tiện lợi chưa?
Kỷ Thời Đình cũng không để ý đến lời mỉa mai của cô, anh khẽ cười, nhéo má cô một cái.
Hai người quay lại quầy thu ngân, quả nhiên, trên kệ hàng nhỏ bên cạnh quầy có các loại Durex và Okamoto.
Kỷ Thời Đình chưa kịp nói gì, nhân viên thu ngân phía sau quầy đã phấn khích mở lời: “Thưa anh, anh cần gì ạ?”
Trời ơi, người đàn ông này quá đẹp trai, cô ta cảm thấy mình sắp không thở nổi… cô ta không đang mơ chứ!
Kỷ Thời Đình ngạc nhiên nhìn cô gái một cái, sau đó quay sang Diệp Sanh Ca: “Đồ trong cửa hàng tiện lợi là tự mình chọn phải không?”
“Đúng.” Diệp Sanh Ca khoác tay anh, giọng điệu lạnh lùng, “Cô gái nhỏ kia nhìn thấy anh, phấn khích quá, chỉ mong được phục vụ cho anh thôi.”
Người phụ nữ ghen tuông vô lý nhưng Kỷ Thời Đình lại thấy rất thú vị.
Ánh mắt anh lướt qua kệ hàng, bỗng khẽ cười: “Trơn, có gai, có gân… hương vani, bạc hà, dâu tây… em thích chức năng và hương vị nào?”
Anh nghiêm túc hỏi người phụ nữ bên cạnh.
Diệp Sanh Ca đỏ bừng mặt: “Loại bình thường nhất thôi…”
“Trơn?” Anh hỏi với vẻ mặt rất nghiêm túc.
Diệp Sanh Ca gật đầu qua loa.
“Hay là mua hết về thử cho biết nhỉ.” Anh nói, đưa tay lấy mỗi loại chức năng và hương vị lớn nhất một hộp, đặt lên quầy thu ngân, “Chắc là đủ dùng chứ?”
…Nhiều thế này mà còn không đủ dùng, anh muốn thăng luôn à!
Cô đỏ mặt lườm anh một cái: “Anh bớt lại đi, vết thương mới vừa lành thôi mà…”
“Yên tâm, làm em hài lòng thì dư sức.” Anh cười khẽ bên tai cô, rồi quay sang nhân viên thu ngân, vẻ mặt lập tức trở nên lạnh lùng nghiêm túc, “Làm ơn tính tiền.”
Cô gái thu ngân nhìn mấy hộp đồ tránh thai trước mặt, mặt đỏ bừng. Cô ta không nhịn được liếc trộm Diệp Sanh Ca, nhìn thấy nhan sắc của cô xong, cô ta thất vọng thở dài.
Thôi vậy, một người phụ nữ đẹp như thế này, không lạ khi chiếm được sự ưu ái của người đàn ông này…

Mang theo “chiến lợi phẩm” rời khỏi cửa hàng tiện lợi, Diệp Sanh Ca vẫn có thể nghe thấy tiếng thở dài của cô gái thu ngân phía sau.
Cô cảm thấy, Kỷ Thời Đình sẽ trở thành đối tượng tưởng tượng của cô gái nhỏ đó trong một thời gian dài…
Không hiểu sao, cô lại thấy khó chịu, siết chặt tay anh hơn một chút.
“Lạnh à?” Kỷ Thời Đình cúi đầu nhìn cô, dứt khoát mở áo khoác, kéo cô vào trong lòng, giọng khàn khàn, “Như vậy có đỡ hơn không?”
Lúc này, đường phố rất yên tĩnh, không có bóng dáng người qua lại, trong thoáng chốc, Diệp Sanh Ca có cảm giác như cả thế giới chỉ còn lại hai người họ.
Diệp Sanh Ca đưa tay ôm lấy eo anh, tựa đầu vào ngực anh, tiếng tim đập đều đặn của anh vang lên rõ ràng trong tai cô, đột nhiên cô cảm thấy cổ họng mình nghẹn ngào.
Những điều cô từng ao ước, cuối cùng cũng đã đến, nhưng mà…

Ads
';
Advertisement