Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

“Cô Lêphải không?” Thượng Thiên Ý ngồi xuống cạnh Diệp Sanh Ca, nhìn người phụ nữ đối diện với vẻ mặt phấn khích, “Với nhan sắc của cô, căn bản không cần bất kỳ tư chất nào, chỉ cần cô đứng đó, khán giả cũng sẵn sàng bỏ tiền!”
Nghe vậy, khóe môi Lê Dĩ Niệm khẽ nhếch lên một nụ cười đầy tự giễu: “Thật sao?”
Diệp Sanh Ca huých khuỷu tay vào người Thượng Thiên Ý: “Đừng nói bậy nữa!”
Cô hướng ánh mắt về phía Lê Dĩ Niệm: “Gia nhập giới giải trí đương nhiên vẫn cần có tài năng. Không cần quá xuất sắc nhưng ít nhất phải tốt hơn người bình thường một chút. Đúng rồi, cô biết diễn xuất không?”
Lê Dĩ Niệm chớp chớp mắt, nhẹ nhàng lắc đầu: “Tôi chưa từng diễn.”
“Cô biết nhảy không?”
“Tôi biết Waltz và khiêu vũ thể thao.”
“Cô biết hát không?”
“Tôi từng ở trong dàn hợp xướng của nhà thờ.”
“Cô biết chơi nhạc cụ nào không?”
“Tôi biết đàn piano và violin.”
“Tuyệt, vậy là đủ rồi!” Thượng Thiên Ý thốt lên đầy chân thành.
Diệp Sanh Ca cũng không khỏi cảm thán. Quả nhiên là tiểu thư khuê các, những tài lẻ mà Lê Dĩ Niệm học cơ bản đều là những thứ cần thiết trong giao tiếp xã hội, nhạc cụ học cũng là loại nhạc cụ điển hình của người có khí chất.
“Làm diễn viên có lẽ không được, nhưng mà, có lẽ cô có thể làm ca sĩ.” Diệp Sanh Ca nói, “Âm sắc của cô rất hay, chỉ cần luyện tập kỹ thuật ca hát một chút là được. Hơn nữa, ở đây tôi có rất nhiều bài hát có thể cho cô sử dụng.”
Thượng Thiên Ý ngẩn người, đột nhiên hạ giọng: “Cậu định để cô ấy trở thành Mộc Hạ?”
Diệp Sanh Ca lắc đầu: “Tôi chỉ hy vọng cô ấy sẽ là người thể hiện các ca khúc của Mộc Hạ, tôi cảm thấy cô ấy phù hợp hơn tôi.”
Thực tế, Diệp Sanh Ca luôn cảm thấy chất giọng của mình không được tốt lắm. Vì vậy, cô càng muốn trở thành một người sáng tác hơn là một ca sĩ.
“Ý kiến này hay đấy!” Thượng Thiên Ý vỗ đùi tán thành.
Lê Dĩ Niệm cắn môi: “Chỉ cần cô cảm thấy tôi có tư chất này, tôi có thể ký hợp đồng ngay lập tức. Nhưng mà, tôi cần một chỗ ở…”
“Cô có thể ở nhà tôi! Nhà tôi gần đây đang trống!” Thượng Thiên Ý không chút do dự nói, “Cô yên tâm, chỉ cần cô đồng ý ký hợp đồng, vấn đề gì tôi cũng có thể giúp cô giải quyết!”
Lần trước Tiêu Duệ Lãng chủ động liên lạc với anh khiến Thượng Thiên Ý cứ ngỡ mình nhặt được bảo bối, còn kích động một hồi lâu. Cuối cùng sự thật chứng minh, anh không phải nhặt được bảo bối mà là nhặt được một cái hố khiến Thượng Thiên Ý buồn bực rất lâu.
Nhưng sự xuất hiện của Lê Dĩ Niệm lại khiến anh ấy như được sống lại. Một mỹ nhân như vậy, chỉ cần bước chân vào giới giải trí thì chỉ có thể là nổi tiếng hoặc là cực kỳ nổi tiếng, hơn nữa còn có danh tiếng của Mộc Hạ bảo đảm cho cô ấy.
Lê Dĩ Niệm chớp chớp mắt, nhìn về phía Diệp Sanh Ca, dường như đang muốn hỏi ý kiến của cô.
“Tôi cũng đồng ý.” Diệp Sanh Ca đưa tay về phía cô, “Hoan nghênh cô, cô Lê.”
Lê Dĩ Niệm mỉm cười dịu dàng, nắm lấy tay cô.
Ngay lập tức, trong văn phòng lại vang lên những tiếng hít thở đầy kinh ngạc.

Lê Dĩ Niệm dường như thật sự đã không còn đường nào khác, vì vậy cô ấy chỉ lướt qua các điều khoản một cách qua loa rồi nhanh chóng ký tên mình.
Sự gia nhập của Lê Dĩ Niệm khiến cho tất cả nhân viên, bao gồm cả Thượng Thiên Ý, đều vô cùng phấn khích. Tối hôm đó, Thượng Thiên Ý liền tự mình xung phong nhận trách nhiệm đưa cô ấy về nhà, mua sắm các vật dụng sinh hoạt, ân cần chu đáo đến mức khiến Diệp Sanh Ca cũng phải ghen tị.
Và rồi ngày hôm sau, văn phòng lại xuất hiện một vị khách không mời mà đến.
Kiều Nghiễn Trạch.
Người đàn ông mặc một bộ vest phẳng phiu, khuôn mặt tuấn tú lại mang đầy vẻ lạnh lùng. Anh ta đảo mắt nhìn xung quanh, nhưng không tìm thấy người mình muốn tìm, liền hướng ánh mắt về phía Diệp Sanh Ca.

Ads
';
Advertisement