Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

“Vào đi.” Kỷ Thời Đình nói, tiện tay mở một tập tài liệu ra.
Bình thường người gõ cửa vào đều là trợ lý nên Kỷ Thời Đình không để tâm.
Nhưng chẳng bao lâu sau, anh nhận ra tiếng bước chân có gì đó không đúng.
Dù là trợ lý hay giám đốc cấp cao, khi vào phòng làm việc của anh đều bước đi rất nhẹ.
Nhưng tiếng bước chân lúc này tuy có cố ý nhẹ nhàng rồi, nhưng anh vẫn nghe ra có vài phần nhảy nhót.
Kỷ Thời Đình cau mày ngẩng đầu lên, trong mắt anh là một nụ cười rạng rỡ của người đó.
Đôi đồng tử sẫm màu của anh khẽ co lại, sau đó anh đóng tập tài liệu lại như không có chuyện gì xảy ra, vội cầm điện thoại nội bộ lên: “Đội bảo vệ, cho vài người đến đây.”
“Này, này, này!” Diệp Sanh Ca vừa nghe xong câu này liền chạy tới bấm điện thoại. “Anh Kỷ, tôi đảm bảo, chỉ vài phút thôi, sẽ không làm phiền anh đâu.”
Vừa nói, cô vừa chớp mắt một cách liều mạng, cố gắng tìm kiếm sự đồng tình.
Kỷ Thời Đình khinh thường nhìn cô một lúc, sau đó đặt điện thoại xuống, lạnh lùng nói: “Sao cô vào được?”
“Tôi… tôi uy hiếp trợ lý Tôn.” Diệp Sanh Ca cười khổ: “Anh đừng trách anh ấy, anh ấy cũng là bị ép thôi.”
Người đàn ông cong môi, dùng giọng điệu giễu cợt nói: “Thật không nhìn ra được, cô cũng có bản lĩnh lớn đấy.”
“Tôi còn có bản lĩnh lớn hơn kìa.” Diệp Sanh Ca lập tức nắm lấy cơ hội, đặt bản kế hoạch trong tay lên bàn: “Anh Kỷ, chúng ta bàn chuyện hợp tác đi.”
Kỷ Thời Đình thu ánh mắt lấp lánh của cô vào tận đáy mắt.
Anh ậm ừ một tiếng rồi tựa lưng vào ghế, trên khuôn mặt đẹp trai lộ ra vẻ lười biếng.
“Tôi cho cô ba phút.” Anh nhàn nhạt nói ra câu này.
Hàm ý là cô cần giải thích rõ ràng về việc hợp tác này trong vòng ba phút, hơn nữa phải khiến anh cảm thấy rằng việc hợp tác này có giá trị.
“Là thế này…” Diệp Sanh Ca lập tức nhiệt tình trình bày bản kế hoạch của mình: “Tóm lại, tôi nghĩ việc này đối với hai chúng ta mà nói thì là một kết quả đôi bên cùng có lợi. Anh Kỷ, anh thấy thế nào?”
“Chẳng ra làm sao cả.” Người đàn ông vẫn giữ tư thế thoải mái, vẻ mặt không chút dao động. “Một studio nhỏ, khả năng lợi nhuận rất có hạn. Cho dù tập đoàn T.S muốn bước vào giới giải trí cũng không thể lựa chọn cách hợp tác với một studio nhỏ như vậy. Xin lỗi, tôi không nhìn ra giá trị của kế hoạch này.
Diệp Sanh Ca không ngờ kế hoạch đầy tự tin của mình lại nhận được đánh giá như vậy, trong lòng không khỏi có chút chán nản.
“Vậy… cộng thêm tôi nữa thì sao?” Diệp Sanh Ca không cam lòng: “Tôi nguyện ý làm người phụ nữ của anh, đảm bảo anh gọi lúc nào tôi sẽ đến lúc đấy!”
“Cô Diệp.” Đôi môi mỏng của người đàn ông hơi cong lên, giọng nói trầm thấp mang theo chút giễu cợt: “Cô tính toán rất cẩn thận rồi nhỉ?”
Diệp Sanh Ca cảm thấy chột dạ đến mức gần như không dám nhìn anh.
Cô một lần nữa khẳng định người đàn ông này nhất định đã đoán ra rồi!
Cô cảm thấy chột dạ, liền động não: “Vậy… vậy anh cũng không thiệt mà! Chân tôi giờ vẫn còn đau! Ngày hôm đó anh muốn tôi bao nhiêu lần? Anh còn nhớ không? Bốn lần, tổng cộng là bốn lần đáy! Tư thế cũng thay đổi nhiều lần rồi!”
Diệp Sanh Ca mô tả lại cảnh tượng đêm đó và buộc tội người đàn ông này về hành vi dã thú.
Nhưng đang buộc tội nửa chừng, cô đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, một cảm giác lo lắng khiến mặt cô nóng bừng, nhịp tim nhảy loạn xạ.
Cô thận trọng ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt đã tối sầm từ lâu của Kỷ Thời Đình. Tư thế lười biếng vốn có của anh đột nhiên căng thẳng, thậm chí nhịp thở cũng trở nên nặng nề và chậm rãi, giống như một con thú chuẩn bị lao đi.
Tim của Diệp Sanh Ca không thể kiểm soát mà đập nhanh.

Ads
';
Advertisement