“Vấn đề bây giờ là tôi đang cần tiền.” Diệp Sanh Ca trầm giọng nói: “Trước mắt cổ phiếu của Tinh Tập đang ổn định, nếu bán đi 50% cổ phần trong tay tôi, có lẽ sẽ lấy được tầm 20 triệu, nhưng nếu muốn hợp tác với T.S, nhiêu đó là không đủ.”
Thượng Thiên Ý đắp miếng mặt nạ lên mặt: “Xem ra cậu đã có cách rồi à?”
“Hừ.” Diệp Sanh Ca không nhịn được mà nở một nụ cười lạnh lẽo.
Con nhóc Diệp Tư Ngôn này, vậy mà lại dám đặt bẫy cô.
Nếu đã như vậy, thì đừng trách cô không khách sáo.
*
Sau khi quyết định xong được kế hoạch kế hoạch sắp tới, Diệp Sanh Ca tức tốc quay trở về nhà họ Diệp.
Cô nhận ra rằng có rất nhiều người cô không thể đối phó được.
Giờ này Diệp Văn Hoa và Lý Văn Cầm đều không có nhà. Lúc Diệp Sanh Ca bước vào, Diệp Tư Ngôn đang quay lưng về phía cô để nói chuyện điện thoại.
“Rõ ràng cô từng nói sẽ kí hợp đồng với tôi cơ mà!”
“Cái gì? Không làm được à? Là do cấp dưới của cô vô dụng! Tôi rõ ràng đã làm đúng theo lời cô nói, bỏ thuốc vào túi của cô ta kia mà.”
“…Cô chết đi cho rồi!”
Diệp Tư Ngôn nổi giận ngắt điện thoại, quay đầu lại nhìn thấy Diệp Sanh Ca, giật mình đến mức bật dậy khỏi sofa!
Biểu cảm của cô ta giống như là đang nhìn thấy ma vậy: “Sao chị vào đây được!”
“Chị có chìa khoá mà.” Diệp Sanh Ca mỉm cười chớp chớp mắt: “Diệp Tư Ngôn, em có phải là đã quên rồi không? Nơi em đang sống trước đây là nhà của chị. Em và bố mẹ em ăn của chị dùng của chị, vậy mà bây giờ em lại dám hại chị à?”
Diệp Tư Ngôn có chút căng thẳng, nhưng vẫn cố kháng cự: “Em không hiểu chị đang nói gì hết!”
“Chị thường ở Ứng Châu, chỉ có Mộ Hiểu Nhã biết chị có thói quen uống thuốc giải rượu trước những bữa cơm với đối tác.” Diệp Sanh Ca nói tiếp: “Vậy nên cô ta nói cho em biết, bảo em đánh tráo thuốc của chị, hôm đó bố mẹ em gọi chị về ăn cơm cũng là do em xúi dục nhỉ?”
Nếu không, vợ chồng Diệp Văn Hoa và Lý Văn Cầm làm sao có thể nhớ đến cô được.
Lời nói của cô khiến Diệp Tư Ngôn có chút chột dạ và khó thở, sau cùng thì cô ta cũng đã bị cưng chiều đến hư hỏng rồi, cô ta hét ầm lên: “Phải, là em làm đấy! Chị làm gì được em nào?”
“Vậy nên, hôm nay chị mới đến cảm ơn em này, nhờ có em, chị mới có thể có được thứ mình muốn.” Diệp Sanh Ca ngồi xuống đối diện cô ta: “Không phải trước giờ em vẫn luôn muốn ký hợp đồng với Tinh Tập hay sao? Chị có thể giúp em, bảo đảm em còn nổi tiếng hơn cả Mộ Hiểu Nhã.”
“Thật sao ?” Ánh mắt của Diệp Tư Ngôn sáng lên: “Chị không lừa em chứ?”
“Chị lừa em làm gì?” Diệp Sanh Ca nở một nụ cười vô cùng chân thành: “Hợp đồng chị cũng mang đến đây rồi, em có thể nhờ chú thím xem giúp cũng được.”
“Không không, không thể cho họ xem được.” Ánh mắt của Diệp Tư Ngôn tràn đầy phấn khích nhìn về phía bản hợp đồng trong tay cô: “Họ không muốn em bước chân vào giới giải trí, để em tự xem là được rồi.”
Diệp Sanh Ca mỉm cười, đưa hợp đồng đã chuẩn bị đầy đủ cho cô ta.
Diệp Tư Ngôn nôn nóng mở ra, nhìn thấy dòng chữ một năm đóng ít nhất ba bộ phim liền phấn khích đến mức nhảy cẩn lên.
“Hừ, đợi em bước vào giới giải trí rồi thì làm gì còn chỗ cho Mộ Hiểu Nhã nữa chứ? Đồ lừa đảo không chứ lời hứa!” Cô ta nắm chặt cây bút trong tay: “Chị à, em ký ngay đây!”
“Em không muốn xem kỹ hơn sao?” Diệp Sanh Ca tốt bụng nhắc nhở cô.
“Không cần đâu!” Diệp Tư Ngôn vội vàng đáp lại.
Cô ta không tin tưởng Diệp Sanh Ca đến vậy, chỉ là vì quá tự phụ nên cho rằng Diệp Sanh Ca không dám lừa mình mà thôi. Dù gì trong kí ức của cô ta cũng chỉ toàn là những viễn cảnh cô ta bắt nạt người chị họ này.
Cô ta nhanh chóng ký tên của mình lên, đầy mong đợi hỏi Diệp Sanh Ca: “Tiếp theo sẽ làm gì nữa? Bộ phim đầu tiên của em là gì vậy?”
“Đừng nôn nóng, đưa hợp đồng cho chị, để chị về công ty hoàn thành nốt thủ tục đã.” Diệp Sanh Ca mỉm cười lấy lại hợp đồng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất