Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

“Thật là cẩu huyết!”
Diệp Sanh Ca thầm than trong lòng, không nhịn được hỏi: “Phim mới của đạo diễn Trần, thật sự là câu chuyện như vậy sao?”
Trên thị trường có khối tiểu thuyết ngôn tình hay hơn thế này, cô không tin lựa chọn của đạo diễn Trần lại kém đến vậy.
“Cô trả lời câu hỏi của tôi trước đã.” Ada cười hỏi: “Cô thấy nữ chính nên làm gì?”
“Tôi thấy, nữ chính tốt nhất là không nên làm gì cả.” Diệp Sanh Ca vẫn không nhịn được mà nói: “Dù sao nam chính cũng đã kết hôn rồi. Hơn nữa cô ấy và nam chính đã chia tay nhiều năm như vậy, cần gì phải quay lại quấy rầy cuộc sống của người ta chứ.”
“Nhưng mà, người vợ có quyền được biết sự thật.” Giọng Ada có chút kỳ quái: “Cô ấy không biết nam chính cưới cô ấy là vì cô ấy có nét giống nữ chính. Cô không thấy cô ấy rất đáng thương sao?”
“Tôi không thấy.” Diệp Sanh Ca nhíu mày: “Nam chính có thích cô ấy hay không, trong lòng cô ấy chắc chắn rõ ràng hơn ai hết. Nếu cô ấy còn nguyện ý kết hôn với nam chính, vậy chứng tỏ cô ấy có suy nghĩ của riêng mình. Nếu cô ấy rất yêu nam chính, vậy cô ấy có thể chấp nhận chuyện này. Còn nếu cô ấy không yêu nam chính, vậy chắc chắn cô ấy cũng chẳng quan tâm nam chính cưới cô ấy vì lý do gì. Dù thế nào, đó cũng là chuyện giữa cô ấy và nam chính, không liên quan gì đến nữ chính cả.”
Nụ cười trên mặt Ada thu lại, nhìn thẳng vào cô, một lúc sau mới cười nói: “Nhưng rõ ràng nam chính vẫn còn yêu nữ chính.”
“Ừm…” Diệp Sanh Ca có chút bất lực: “Tôi không cảm thấy nam chính còn yêu nữ chính, nếu thật sự yêu nữ chính, anh ta không thể nào đồng ý chia tay với cô ấy, cho dù biết nhà cô ấy bị phá sản.”
“Đó là bởi vì, nam chính tưởng rằng nữ chính đã không còn yêu mình nữa, cho nên mới lựa chọn chia tay!” Giọng Ada trở nên có chút kích động: “Hơn nữa, nếu anh ấy không yêu cô ấy, tại sao lại chọn một người phụ nữ có ngoại hình giống cô ấy để kết hôn?”
“Vậy… nam chính này cũng thật là hèn nhát.” Diệp Sanh Ca cười gượng, cảm giác kỳ quái càng thêm mãnh liệt.
“Tất cả đều có nguyên nhân của nó.” Ada dường như không muốn nghe cô đánh giá như vậy, nhíu mày, sau đó tổng kết: “Nam nữ chính rõ ràng rất yêu nhau, nhưng hiện tại nam chính lại bị ép phải đối mặt với một người thế thân.”
“Ừm… vậy thì, nữ chính cứ thẳng thừng dẫn con trai đến nói rõ với nam chính, để nam chính tự mình lựa chọn đi.” Diệp Sanh Ca xòe tay.
Cô cảm thấy, đây mới là câu trả lời mà vị phó đạo diễn này muốn nghe.
“Nhưng nam chính nhất định sẽ rất khó xử, dù sao người vợ kia cũng là người vô tội.” Người phụ nữ vừa cười vừa vuốt tóc: “Cho nên, nữ chính hy vọng người vợ sau khi biết được sự thật có thể chủ động rời khỏi nam chính. Dù sao, người yêu nam chính là nữ chính, người có con với nam chính cũng là nữ chính, coi như là vì con cái có một gia đình trọn vẹn, người vợ kia cũng sẽ lựa chọn như vậy đúng không?”
Diệp Sanh Ca: “…”
Cô im lặng, thật sự không biết nên tiếp lời thế nào, cô sợ mình vừa mở miệng là lại buột miệng chê bai.
“Đây chính là phim mới của đạo diễn Trần sao?” Cô nghi ngờ hỏi.
Ada cười rạng rỡ: “Có lẽ vậy.”
“Cô còn muốn hỏi gì nữa không?” Diệp Sanh Ca đã không thể chờ đợi thêm được nữa, muốn kết thúc buổi thử vai này ngay lập tức.
Ada nhìn cô, khẽ lắc đầu: “Có kết quả tôi sẽ thông báo cho cô.”
“Vâng.” Diệp Sanh Ca thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy khẽ cúi người: “Vậy thì hôm nay làm phiền cô rồi. Tạm biệt.”
Nói xong, cô đứng dậy đi ra cửa.
Nhưng đi được vài bước, cô nhịn không được quay đầu nhìn về phía cô ấy: “Ada tiểu thư, tôi cảm thấy cô cho tôi cảm giác rất quen thuộc, chúng ta… đã từng gặp nhau sao?”

Ads
';
Advertisement