Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

“Cô thấy tình hình bên ngoài chưa?” Từ Hướng Kiệt thở dài đầy oán trách, “Cô bảo tôi đuổi Mộ Hiểu Nhã, còn hứa rằng sẽ không ảnh hưởng đến đoàn phim, nhưng bây giờ thì sao?”
“À… tôi thấy rồi.” Diệp Sanh Ca ngượng ngùng, “Hôm đó xảy ra chút sự cố. Đáng lẽ Mộ Hiểu Nhã phải bị mọi người tẩy chay mới đúng.”
Tiêu Duệ Lãng đã quyết định bảo vệ cô ta nên tất cả các tin tức bất lợi về Mộ Hiểu Nhã trên mạng đều bị xóa sạch, vì vậy cô ta vẫn đang dùng danh nghĩa của Mộc Hạ để lừa gạt mọi người.
Dĩ nhiên, nếu Diệp Sanh Ca chấp nhận đầu quân cho Tiêu Duệ Lãng, có lẽ Mộ Hiểu Nhã sẽ bị “hạ bệ” ngay lập tức nhưng dù thế nào cô cũng không bao giờ chọn cách đó.
“Bây giờ phải làm sao đây?” Từ Hướng Kiệt lo lắng, “Đã ba ngày rồi, những fan này không chịu nghe lý lẽ, đuổi cũng không đi. Đến khi diễn viên thay thế Mộ Hiểu Nhã đến chắc chắn họ còn gây rối nữa.”
“Dù sao họ cũng không vào được, không sao đâu, hehe.” Diệp Sanh Ca cười gượng hai tiếng.
Tạm thời, cô thật sự không có biện pháp nào tốt hơn.
Mộ Hiểu Nhã không đáng lo, rắc rối lớn là Tiêu Duệ Lãng. Việc anh ta nâng đỡ Mộ Hiểu Nhã để đối đầu với cô chính là nhằm ép cô phải khuất phục. Nếu cô ra tay đối phó với Mộ Hiểu Nhã, không biết anh ta sẽ phản đòn thế nào.
Ngay cả đối với Kỷ Thời Đình, Tiêu Duệ Lãng cũng là một rắc rối lớn, huống chi là cô? Diệp Sanh Ca dù có giận nhưng trong tình thế chênh lệch lớn về thực lực này, cô quyết định tạm thời lùi bước.
Từ Hướng Kiệt không ngờ cô lại không định chịu trách nhiệm, tức đến mức trừng mắt nhìn cô.
Diệp Sanh Ca cười trừ, mặt dày rời khỏi đó để chuẩn bị vào phòng hóa trang.
Lâm Nhiễm đã ở đoàn phim suốt hai ngày nay, thấy cô trở lại thì vừa mừng vừa lo lắng.
“Chị Sanh Ca, chị ổn chứ?” Lâm Nhiễm nhìn cô từ đầu đến chân, ánh mắt thỉnh thoảng liếc vào cổ áo của cô.
“Chị rất ổn.” Diệp Sanh Ca nghi hoặc nói, “Em lại đang tưởng tượng lung tung gì thế? Yên tâm, chị không bị thương.”
“Vậy thì tốt.” Lâm Nhiễm thở phào, “Cuối cùng thì ‘kim chủ’ của chị cũng biết thương chị rồi.”
Diệp Sanh Ca cười gượng: “Ừ, đúng rồi.”
Lần trước, sau khi Lâm Nhiễm giúp cô bôi thuốc, cô ấy đã tin chắc rằng “kim chủ” của cô là một người thích SM.
Nhưng thật lòng mà nói Kỷ Thời Đình rất biết cách chiều chuộng cô trên giường, cũng rất quan tâm đến cảm xúc của cô.
Nếu anh thực sự chỉ quan tâm đến bản thân, cô sẽ không lo lắng gì nhiều, chỉ cần nhắm mắt lại và để anh muốn làm gì thì làm. Nhưng ngược lại, anh thích tương tác với cô, còn muốn cô nhìn thẳng vào anh khi hôn. Khi cảm xúc dâng trào, anh vừa quyến rũ vừa dịu dàng làm trái tim cô thật sự khó mà chịu nổi.
Nhớ lại những khoảnh khắc ấy khiến mặt cô đột nhiên nóng bừng.
“Khụ, lấy giúp chị trang phục diễn hôm nay.” Cô khẽ ho một tiếng, cố gắng xua tan những hình ảnh trong đầu.
“Vâng ạ.” Lâm Nhiễm không để ý đến sự khác thường của cô, vui vẻ đi làm nhiệm vụ.
Sau khi trang điểm và thay đồ xong, Diệp Sanh Ca ngạc nhiên phát hiện Từ Hướng Kiệt đang ngồi ở khu vực nghỉ ngơi, tươi cười trò chuyện với ai đó.
Người mà ông ấy đang nói chuyện lại chính là Mộ Hiểu Nhã, hai người cười nói vui vẻ, hòa thuận đến mức khiến Diệp Sanh Ca sững sờ.
“Người phụ nữ này đã bị đuổi khỏi đoàn phim rồi, sao còn đến đây?” Lâm Nhiễm nghiến răng nghiến lợi, “Đạo diễn Từ nữa, sao còn khách sáo với cô ta như vậy?”
Đúng lúc đó, Từ Hướng Kiệt nhìn thấy Diệp Sanh Ca bước ra, liền tươi cười vẫy tay gọi cô.
Diệp Sanh Ca do dự một chút nhưng vẫn tiến lại gần.
Ánh mắt của Mộ Hiểu Nhã lập tức hướng về phía cô.
Diệp Sanh Ca mặc trang phục cung đình, trang điểm tinh xảo, bước đi nhẹ nhàng nhưng không kém phần uy nghiêm. Mỗi lần cô mặc trang phục diễn, cô đều có chút nhập vai hơn một chút.

Ads
';
Advertisement