Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Vì vết bớt trên mặt nên Diệp Sanh Ca từ nhỏ đã cô độc, cũng ít khi nhận được sự yêu thích hay ngưỡng mộ từ người khác phái. Mặc dù Mộ Ngạn Hoài từng là một người có vẻ thích cô, nhưng sau này cô mới phát hiện ra rằng anh ta chưa từng thực sự có tình cảm với cô.
Vì vậy, đối với cô, việc được ai đó yêu thích là một điều vô cùng khó khăn.
Dù Kỷ Thời Đình đối xử rất tốt với cô, nhưng cô cũng ít khi nghĩ đến khả năng này — rằng có lẽ anh muốn cô yêu anh vì anh đã phải lòng cô trước?
Thỉnh thoảng ý nghĩ này nảy lên trong đầu cô nhưng cũng nhanh chóng bị cô gạt đi.
Lúc này, có lẽ vì giọng nói dịu dàng của anh đã khiến cô bị mê hoặc, suy nghĩ của cô đột nhiên lạc nhịp, và câu hỏi đó bất chợt bật ra.
Cô hỏi một cách ẩn ý, nhưng cô tin rằng Kỷ Thời Đình đã hiểu được ý của mình. Bởi vì ngay sau khi cô nói xong, nụ cười trên môi anh dần dần thu lại.
Tim Diệp Sanh Ca đập loạn xạ, không khỏi cảm thấy căng thẳng.
Ngay khi hỏi câu hỏi đó, cô đã hối hận, nhưng trong lòng lại không thể ngăn được một chút hy vọng. Cô nín thở, chờ đợi câu trả lời của anh.
Đáp lại cô chỉ là tiếng thở dài và nặng nề của anh. Đôi môi mím chặt, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào cô như thể có vô số cảm xúc ẩn chứa trong đó khiến người ta không thể nào dò xét.
Bàn tay phải của anh vẫn giữ chặt cằm cô, đầu ngón tay nóng rực và thô ráp hình như còn dùng thêm chút lực làm cô thấy đau nhẹ nhưng Diệp Sanh Ca vẫn không dám thở mạnh.
Anh hơi nhíu mày, đôi môi khẽ động như muốn nói điều gì đó nhưng cuối cùng vẫn không thể trả lời, như thể câu hỏi này quá khó khăn đối với anh.
Sự im lặng kéo dài mang đến cảm giác khó xử không thể diễn tả bằng lời, Diệp Sanh Ca chớp chớp mắt, trái tim không khỏi trĩu xuống.
Dù kết quả này không làm cô ngạc nhiên nhưng trong lòng vẫn có chút cay đắng.
“Em” Cô khó khăn nở một nụ cười, giả vờ như không có chuyện gì, “Em nghĩ em cũng khá được yêu thích chứ? Em rất biết điều, mọi người trong đoàn phim đều thích em cả. Ha ha, ha ha…”
Yết hầu của Kỷ Thời Đình khẽ nhấp nhô, chân mày nhíu chặt hơn.
Anh từ từ thở ra một hơi, dứt khoát nâng cằm cô lên, mạnh mẽ hôn xuống.
Trong lòng Diệp Sanh Ca thực ra có chút chống cự nhưng cô chưa bao giờ là đối thủ của Kỷ Thời Đình. Khi nụ hôn nóng bỏng của anh ập xuống, cơ thể cô bị anh bế lên và ép chặt vào tủ sách phía sau. Cô kìm nén tiếng rên khẽ, vừa hé miệng, lưỡi anh đã nhân cơ hội tiến sâu vào.
Nụ hôn của anh luôn sâu và mãnh liệt như thể muốn xé toạc cô ra và nuốt chửng. Nhưng hôm nay, nụ hôn này lại có chút khác biệt, dường như mang theo sự cấp bách và tức giận, như thể anh đang cố gắng truyền đạt điều gì đó qua nụ hôn này. Anh dữ dội chiếm đoạt hơi thở của cô, không ngừng mút lấy đôi môi mềm mại của cô như thể quyết tâm hòa tan đôi môi cô trong miệng mình.
Diệp Sanh Ca bị anh hôn đến mềm nhũn cả người, ngay sau đó, anh chen vào giữa hai chân cô, ép sát cô hơn.
“Ưm…” Diệp Sanh Ca thở dốc, không thể nhịn được mà đấm nhẹ vào vai anh.
Kỷ Thời Đình cuối cùng cũng buông môi cô ra, thở gấp, đôi mắt đen láy đầy u tối.
Diệp Sanh Ca hít thở sâu nhưng hơi thở chưa kịp ổn định thì Kỷ Thời Đình lại cắn lấy môi dưới của cô. Đồng thời, cô cảm nhận được ham muốn của anh đang ép chặt vào cô mà không hề kiêng nể.

Ads
';
Advertisement