Dù sao cũng là phim đoạt giải, cảnh nóng này tuy táo bạo nhưng không dung tục như phim người lớn, ít nhất không khiến người ta ghê tởm.
Diệp Sanh Ca là fan hâm mộ của Trần An Chi, cho nên bộ phim này cô đã xem không chỉ một lần. Nói thật, cô rất thích đoạn cảnh nóng này nhưng cô chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ cùng Kỷ Thời Đình thưởng thức nó.
Trong phim, tiếng rên rỉ ngắn ngủi và kìm nén của nữ chính vang lên bên tai. Toàn thân Diệp Sanh Ca cứng đờ, cố gắng thoát khỏi vòng tay của anh, nhưng Kỷ Thời Đình lại đưa tay ôm cô chặt hơn, sau đó lồng ngực rắn chắc nóng bỏng của người đàn ông áp sát vào cô.
Cô căng thẳng, khó khăn nuốt nước miếng: “Hay… hay là tắt đi.”
Kỷ Thời Đình nắm lấy tay cô, tay kia ôm lấy eo cô, kéo cô vào lòng chặt hơn: “Đây chính là phim đoạt giải, anh cùng em xem.”
Giọng nói của anh tuy khàn khàn nhưng ngữ khí lại rất bình tĩnh.
Diệp Sanh Ca khó khăn quay đầu lại, ánh mắt người đàn ông dán chặt vào màn hình máy tính, trên khuôn mặt tuấn mỹ không lộ ra bất kỳ biểu cảm nào. Nếu không phải đáy mắt anh ẩn chứa sự u ám kinh người, có lẽ cô thật sự sẽ cho rằng anh chỉ đơn thuần bị bộ phim hấp dẫn.
“Bây giờ em không muốn xem cái này…”
“Đây là tư thế gì?”
Sự vùng vẫy của Diệp Sanh Ca bị câu hỏi bình tĩnh của Kỷ Thời Đình cắt ngang, cô nhất thời cứng họng.
Người đàn ông cúi đầu nhìn cô, trên mặt vẫn là vẻ ung dung, nhưng cảm xúc ẩn hiện trong đôi mắt đen lại khiến người ta kinh hãi.
“… Hình kim găm.” Diệp Sanh Ca gần như bất giác thốt ra ba chữ này.
“Em hiểu biết cũng nhiều đấy.” Người đàn ông khẽ nhếch môi, ý vị thâm trường, ánh mắt càng thêm sâu thẳm.
“Em… Em xem trên diễn đàn có người nói.” Diệp Sanh Ca cố gắng giữ bình tĩnh.
“Độ khó hơi cao.” Kỷ Thời Đình lại hướng mắt về phía màn hình, yết hầu chuyển động, đột nhiên khẽ cười một tiếng, “Nhưng hình như rất thú vị.”
“Không, em xem trên diễn đàn có người nói tư thế này chỉ đẹp mắt chứ không thực.” Diệp Sanh Ca tiếp tục giả vờ bình tĩnh.
“Có thực hay không phải thử mới biết được.” Kỷ Thời Đình nói xong, đầu ngón tay nóng bỏng lướt nhẹ trên má cô, “Em nói có đúng không?”
Diệp Sanh Ca cảm giác một luồng khí lạnh khó tả từ xương lan ra khắp toàn thân, cô không dám nhìn màn hình, càng không dám nhìn thẳng vào mắt người đàn ông này vì vậy chỉ có thể nhìn lên trần nhà: “Ha ha, em không có tò mò đến thế…”
Kỷ Thời Đình nhìn dáng vẻ lảng tránh của cô, ánh mắt càng thêm sâu thẳm, hơi cúi đầu ngậm lấy tai nhỏ nhắn của cô.
“A!” Cô giống như con thỏ bị giật mình, vùng vẫy một chút nhưng vô ích.
“Bộ phim tiếp theo của em định đóng là phim điện ảnh?” Giọng nói trầm thấp khàn khàn của người đàn ông cùng với hơi thở nóng bỏng phả vào tai cô, “Không xóa bỏ vết bớt kia thì em định đóng như thế nào, hửm?”
“Không… Không vội.” Diệp Sanh Ca chống hai tay lên ngực anh, cố gắng kìm nén sự run rẩy trong giọng nói, “Em chỉ là người mới, phỏng chừng phải đợi đến khi “Tiết Ninh Truyện” công chiếu mới có phim mới tìm đến, ít nhất cũng phải nửa năm nữa… Cho nên em không vội, ha ha.”
Kỷ Thời Đình nhìn gò má trắng nõn của cô dần dần ửng hồng, yết hầu chuyển động.
Giọng nói khàn khàn của anh thêm vài phần ý vị thâm trường: “Không có phim mới?”
“… Đúng vậy.” Diệp Sanh Ca cười gượng, nhân lúc người đàn ông lơ là, nhanh chóng tắt bộ phim đang chiếu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất