Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Thượng Thiên Ý trà trộn trong đội ngũ của tổ chương trình suýt nữa thì bật cười.
Không sao, dù sao Sanh Ca cũng đã sao chép tư liệu video rồi. Cứ để Mộ Hiểu Nhã tiêu tiền đi, tiêu càng nhiều càng tốt.
Quả nhiên, nghe Mộ Hiểu Nhã nói vậy, đạo diễn và chị Lam trao đổi một ánh mắt đầy ẩn ý.
Lúc đó trên sân khấu, sau khi hỏi hai câu hỏi đầu tiên, chị Lam đã nhận ra Mộ Hiểu Nhã e rằng căn bản không phải là Mộc Hạ thật, vì vậy chị ta cố ý hỏi một số câu hỏi mang tính dẫn dắt để Mộ Hiểu Nhã lộ sơ hở nhiều hơn.
Một mặt là vì chị ta thật sự thích Mộc Hạ, không muốn nhìn thấy Mộ Hiểu Nhã mượn danh Mộc Hạ để lừa gạt tình cảm của mọi người. Mặt khác, chị ta ngửi thấy từ trong đó một tia cơ hội kinh doanh.
Đám người Mộ Hiểu Nhã nhất định sẽ liều chết để ngăn chặn tập này được phát sóng…
“Như vậy thì khó cho tôi quá, cô Mộ.” Đạo diễn Lục cười giả tạo, “Làm như vậy không hay lắm.”
“Đúng vậy.” Chị Lam cũng cười, “Chúng tôi làm chương trình chứ không phải bán chương trình.”
“Đừng nói nhảm nữa!” Mộ Hiểu Nhã gần như gầm lên, “Các người ra giá đi!”
“Vậy thì được.” Đạo diễn Lục mỉm cười đồng ý, sau đó nói ra một con số.
Sắc mặt Mộ Hiểu Nhã và Tống Dật Hải đều khó coi vô cùng.
Tuy nhiên lúc này rõ ràng biết đối phương đang hét giá trên trời, bọn họ cũng phải cắn răng đồng ý. Nếu không thì trước đó Mộ Hiểu Nhã đã từng rực rỡ bao nhiêu, sau khi video bị phơi bày sẽ thảm hại bấy nhiêu.
Thượng Thiên Ý cười tủm tỉm nhìn hai bên ký kết hợp đồng, trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Tinh Duệ lại mất một khoản tiền lớn, phỏng đoán cũng chẳng còn xa ngày đóng cửa nữa rồi.
Chờ đến khi video bị phơi bày, tên phú nhị đại đang theo đuổi Mộ Hiểu Nhã kia cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta.
Thú vị, thật sự quá thú vị.

Lúc này, Diệp Sanh Ca và Tiểu Khâu đã đến bãi đậu xe, Tiểu Khâu mở cửa xe cho cô: “Phu nhân, mời cô.”
Sau khi lên xe, Diệp Sanh Ca nói với Tiểu Khâu: “Đưa tôi về phim trường đi.”
Tiểu Khâu ngẩn người: “Ngài Kỷ bảo tôi đưa cô về nhà.”
“Bây giờ tôi tạm thời đang ở phim trường.” Diệp Sanh Ca bình tĩnh nói, “Cậu đưa tôi về đó là được rồi.”
Nhưng Tiểu Khâu rất kiên quyết: “Phu nhân, xin lỗi, tôi phải làm theo lời dặn của ngài Kỷ.”
Diệp Sanh Ca thấy không thể nào qua mặt được anh, chỉ đành bất đắc dĩ nói: “Thôi được rồi, tùy cậu.”
Mặc dù cô không muốn làm phiền Kỷ Thời Đình quá nhiều, nhưng lần này mọi chuyện được giải quyết suôn sẻ cũng là nhờ có Kỷ Thời Đình cho nên cô mới áy náy, không dám đối diện với anh.
Nhưng mà trốn tránh cũng không phải là cách, dù sao cô cũng phải đích thân cảm ơn anh.
Thấy Diệp Sanh Ca không còn kiên trì nữa, Tiểu Khâu vui vẻ khởi động xe, nhưng mới đi được vài mét, con đường phía trước đột nhiên bị mấy chiếc xe chặn lại.
Nói chính xác hơn là bọn họ bị bao vây.
Sắc mặt Tiểu Khâu thay đổi: “Phu nhân, cô ngồi yên đó, tôi xuống nói chuyện với bọn họ.”
“Đừng!” Diệp Sanh Ca ngăn cản cậu ta, sắc mặt tái nhợt, cố gắng bình tĩnh nói: “Không sao đâu. Cậu ngồi yên đó, nếu tình hình bất ổn thì gọi điện thoại cho Kỷ Thời Đình.”
Cô mở to mắt nhìn người đàn ông trẻ tuổi đang bước xuống xe từ xa, hơi thở như ngừng lại.
Người đàn ông mặc một bộ vest sọc nhỏ màu xanh đậm, sang trọng và phong lưu. Dưới sự vây quanh của vệ sĩ, rất nhanh đã đi đến bên cạnh xe của Diệp Sanh Ca.
Anh ta đưa tay, lịch sự gõ cửa sổ xe.
Diệp Sanh Ca hít sâu một hơi, hạ cửa sổ xe xuống, đối diện với khuôn mặt tinh xảo và mang theo nụ cười của người đàn ông, bình tĩnh hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Là Diệp tiểu thư phải không?” Anh ta mỉm cười dịu dàng, “Tôi có một vấn đề không hiểu, hy vọng cô có thể giải thích cho tôi.”

Ads
';
Advertisement