“Anh Kỷ, anh đã làm nhiều việc cho phu nhân, anh nên để phu nhân biết đó, nếu không phu nhân sẽ mãi mãi không hiểu được tâm ý của anh…” Tôn Diệp lấy hết can đảm nói.
Ánh mắt Kỷ Thời Đình trầm xuống: “Cậu có thể cút rồi.”
“… Vâng.” Tôn Diệp lập tức không dám nói thêm lời nào, ôm tập tài liệu lặng lẽ rời khỏi thư phòng.
Dưới lầu, dì giúp việc đang bưng đĩa nho ăn ngon lành. Tôn Diệp thường xuyên ra vào biệt thự Thiên Phàm nên cũng quen với dì giúp việc, vì vậy anh không chút khách khí lấy mấy quả nho từ đĩa trái cây của bà nhét vào miệng.
“Cậu có biết cậu chủ và thiếu phu nhân sao vậy không?” Dì giúp việc liếc mắt nhìn lên lầu hai, “Thiếu phu nhân đã lâu không về rồi.”
Tôn Diệp thở dài: “Tôi cũng không biết, nhưng mà, nếu dì có cơ hội thì khuyên ngài ấy một câu, cuộc chơi thì ngắn còn cuộc đời thì dài, ‘lạnh lùng nhất thời, cô đơn cả đời’ đấy!”
“Hả?” Dì giúp việc không hiểu mấy câu cửa miệng trên mạng này, vẻ mặt khó hiểu nhìn anh.
“Thôi bỏ đi, ai mà khuyên được ngài ấy chứ. Ngay cả chủ tịch còn không được, huống chi là chúng ta.” Tôn Diệp xua tay, “Tôi phải nhanh chóng đưa tài liệu về công ty đây.”
Nói xong anh ấy liền cầm một nắm nho rời đi.
Dì giúp việc bất đắc dĩ lẩm bẩm một câu: “Nói chuyện cũng không nói rõ ràng, người trẻ bây giờ thật là…”
*
Ngày hôm sau, Diệp Sanh Ca vẫn đi quay phim như bình thường.
Hiệu quả của thuốc mỡ rất tốt. Chỉ cần không cố ý chạm vào vết thương, cơ bản đã không còn đau nữa, Hơn nữa Từ Hướng Kiệt biết cô bị thương, còn cố ý giảm bớt khối lượng công việc cho cô.
Tuy nhiên hôm nay Mộ Hiểu Nhã tiếp tục vắng mặt.
Không ít nhân viên trong đoàn làm phim đã rất bất mãn với Mộ Hiểu Nhã. Dù sao công việc trong đoàn rất áp lực, tiến độ lại đặc biệt gấp rút. Ngay cả những người nổi tiếng hơn Mộ Hiểu Nhã như Tần Hựu Huy ngày nào cũng có mặt, chăm chỉ quay phim, nhưng Mộ Hiểu Nhã lại liên tục vắng mặt. Diễn viên quay xong cảnh của mình là có thể tan ca nhưng nhân viên bình thường thì không như vậy. Bọn họ phải đợi đến khi quay xong tất cả các cảnh mới có thể hoàn thành công việc. Vì vậy việc Mộ Hiểu Nhã lười biếng, chắc chắn sẽ làm chậm trễ thời gian hoàn thành công việc của bọn họ, làm sao bọn họ không có ý kiến được.
Diệp Sanh Ca biết hết những chuyện này.
Cô nhịn không được nhếch khóe môi. Hiện tại Mộ Hiểu Nhã vẫn coi như đang nổi tiếng, cho nên nhân viên công tác chỉ dám oán thầm trong lòng vài câu. Một khi Mộ Hiểu Nhã ngã ngựa, những lời oán thầm này sẽ biến thành dư luận một chiều khiến cô ta không còn cơ hội lật mình.
Quay xong cảnh quay của ngày hôm nay, Diệp Sanh Ca xin Từ Hướng Kiệt nghỉ sáng mai.
Từ Hướng Kiệt đương nhiên gật đầu đồng ý, sau đó tò mò hỏi: “Cô muốn làm gì vậy?”
“Xem kịch hay.” Diệp Sanh Ca cười tủm tỉm nói.
Từ Hướng Kiệt nhíu mày nhìn cô, bất đắc dĩ lắc đầu: “Đi đi. Tôi sẽ bảo bên quản lý Weibo đúng giờ đăng thông báo sa thải Mộ Hiểu Nhã. Đúng rồi, vết thương trên người cô thế nào rồi?”
“Tốt hơn nhiều rồi, thuốc mỡ của ông rất hiệu quả.” Diệp Sanh Ca rất chân thành cảm ơn.
Nụ cười của Từ Hướng Kiệt có chút kỳ quái: “Hiệu quả là tốt rồi, haha, không cần cảm ơn tôi.”
…
Ngày hôm sau, Thượng Thiên Ý lái xe đến đoàn phim từ sớm để đón Diệp Sanh Ca rồif lái xe đến trung tâm ghi hình của đài truyền hình.
“Chương trình ‘Ngôi Sao Đối Diện’ là chương trình trò chuyện đang rất hot gần đây, từ sau khi Mộ Hiểu Nhã ám chỉ cô ta chính là Mộc Hạ, chương trình đã mời cô ta quảng bá rất lâu rồi.” Thượng Thiên Ý vừa lái xe vừa nói, “Gần đây những cuộc phỏng vấn cô ta nhận lời đều rất ngắn gọn, vẫn chưa có cơ hội để nói rõ ràng chuyện cô ta là Mộc Hạ. Trong chương trình hôm nay, người dẫn chương trình chắc chắn sẽ không bỏ qua chủ đề này. Cô đã đợi ngày này từ lâu rồi đúng không?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất