Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Diễn viên Diệp Sanh Ca bị “đuổi” khỏi đoàn phim như thế.
Từ Hướng Kiệt thậm chí còn cử tài xế riêng của mình đưa cô về.
Cô ngồi lên xe với vẻ bất đắc dĩ, yêu cầu tài xế đưa mình đến tập đoàn T.S.
Hiện vẫn là buổi chiều, khả năng cao là Kỷ Thời Đình vẫn đang ở công ty. Nhưng lát nữa khi gặp anh, cô nên mở lời thế nào đây?
Thật sự chuyện này khiến cô cảm thấy rối bời.
Từ khi gặp Kỷ Thời Đình, dường như mọi chuyện đều suôn sẻ, ngoại trừ việc Mộ Hiểu Nhã giả danh Mộc Hạ mà chưa có cơ hội tốt để giải quyết. Những rắc rối nhỏ nhặt khác, cô chưa kịp mở lời thì đã được giải quyết ổn thỏa.
Dĩ nhiên, lúc này Diệp Sanh Ca không hề biết rằng những rắc rối nhỏ đó thường đã được Kỷ Thời Đình âm thầm giải quyết trước khi cô kịp nhờ đến.
Sau một giờ, tài xế đưa cô đến trước tòa nhà T.S. Cô cảm ơn rồi bước xuống xe, nhìn tòa nhà hùng vĩ trước mắt, lòng cô lại không khỏi bồi hồi.
Cô đội mũ áo khoác gió lên, kéo chặt cổ áo, cố gắng không gây chú ý và đi vào tòa nhà T.S. Cô bước vào thang máy dẫn thẳng đến văn phòng tổng giám đốc, nhưng… cô lại không biết mật mã.
Dù vậy cũng không sao, lần trước đến đây cô đã hỏi được số điện thoại của Tôn Diệp nên có thể trực tiếp gọi cho anh ấy.
Cô gọi điện, Tôn Diệp tuy ngạc nhiên nhưng vẫn thành thật cho cô biết mật mã thang máy.
Nhờ đó Diệp Sanh Ca thuận lợi đến văn phòng tổng giám đốc.
Khi cửa thang máy mở ra, cô hít một hơi thật sâu như muốn tự động viên bản thân.
Cô bước ra khỏi thang máy, không ngờ lại gặp ngay Kỷ Thời Đình vừa bước ra từ văn phòng, ánh mắt hai người chạm nhau.
Người đàn ông mặc áo khoác đen càng tôn thêm vóc dáng cao lớn của anh, áo len màu xám bạc bên trong làm giảm bớt vẻ lạnh lùng, tăng thêm phần thanh lịch và ấm áp.
Khoảnh khắc nhìn thấy cô, đồng tử của Kỷ Thời Đình không khỏi co lại một chút. Ngay sau đó, anh nở một nụ cười nhạt, trong mắt thoáng hiện vẻ bí ẩn.
Mấy ngày không gặp anh, Diệp Sanh Ca không hiểu sao vừa gặp lại anh, cô lại có cảm giác muốn khóc.
Cô vừa định mở miệng, Kỷ Thời Đình đã quay đi, nói với người phụ nữ bên cạnh, đang mặc bộ đồ công sở: “Phương án cứ theo những gì chúng ta vừa thống nhất, có vấn đề gì thì liên hệ với tôi.”
Người phụ nữ mỉm cười thanh lịch: “Vâng.”
Nói xong, cô ấy bước vào thang máy, khi đi ngang qua Diệp Sanh Ca còn lịch sự mỉm cười với cô.
Dĩ nhiên, Diệp Sanh Ca cũng không nhịn được mà nhìn cô ấy vài lần. Người phụ nữ này không phải là người đẹp sắc sảo nhưng rất có khí chất, điều quan trọng là cô ấy còn rất trẻ.
Trong nhóm thư ký của Kỷ Thời Đình cũng có phụ nữ, nhưng đều là những người đã có tuổi, cô chưa từng thấy người phụ nữ trẻ nào bên cạnh anh. Mặc dù biết rõ người phụ nữ này chỉ là cấp dưới của Kỷ Thời Đình, nhưng trong lòng cô vẫn dâng lên một chút cảm giác kỳ lạ.
Khi thang máy sau lưng khép lại, Diệp Sanh Ca vẫn chưa hết ngỡ ngàng, cho đến khi giọng nói nhàn nhạt của Kỷ Thời Đình vang lên: “Sao em lại đến đây?”
Cô lập tức tỉnh táo lại, nhận ra vừa rồi mình có lẽ đã ghen tuông vô cớ, lập tức cảm thấy vừa xấu hổ vừa đề phòng.
“Em đến thăm anh…” Cô cố nặn ra một nụ cười gượng gạo rồi chớp chớp mắt với anh, “Anh có thời gian không?”
Kỷ Thời Đình nhìn cô đầy ẩn ý, khẽ ừ một tiếng: “Vào đi.”
Diệp Sanh Ca lập tức theo anh vào văn phòng, sau đó đóng cửa lại.
Người đàn ông dựa vào bàn làm việc, khóe môi cong lên một nụ cười chế nhạo: “Không phải em muốn giữ khoảng cách với tôi sao?”

Ads
';
Advertisement