Kỷ Thời Đình nhìn, anh ôm cô đứng dậy và đưa cô lên giường.
Diệp Sanh Ca vẫn ôm chặt anh không rời, nhìn anh với vẻ mặt khẩn cầu.
“Đến lúc đó hãy nói sau.” Người đàn ông vỗ nhẹ lên mặt cô, “Tối mai em không cần phải trở về, cứ lo làm việc đi. Nếu có chuyện gì thì gọi cho tôi.”
Diệp Sanh Ca dù không cam lòng nhưng giọng nói trầm thấp của anh vẫn khiến cô cảm thấy hơi ấm trong lòng.
“Được rồi.” Cô ngoan ngoãn đáp.
Nếu thái độ của anh có thể thay đổi một lần, thì có thể thay đổi lần thứ hai.
Cô sẽ nghiên cứu kỹ lưỡng chiến lược mà Thương Thiên Ý gửi cho, lần tới trở về nhất định phải ngủ với anh!
……
Ngày hôm sau, Diệp Sanh Ca vội vã đến đoàn phim từ sớm, may mắn là không bị muộn.
Dưới sự điều phối của Từ Hướng Kiệt, đoàn phim hoạt động trơn tru, các cảnh quay buổi sáng đều qua một lần.
Buổi chiều, Mộ Hiểu Nhã lại đến, Từ Hướng Kiệt sắp xếp cho cô diễn cảnh của ngày hôm qua với Diệp Sanh Ca, nhưng Mộ Hiểu Nhã vẫn không qua được, trạng thái có vẻ tồi tệ hơn.
Từ Hướng Kiệt không còn cách nào khác, lại sắp xếp một cảnh đối đầu giữa Mộ Hiểu Nhã và hoàng đế, hy vọng cô có thể tìm lại trạng thái.
Tuy nhiên, Mộ Hiểu Nhã không biết vì lý do gì cảnh đối đầu với hoàng đế cũng rất kém, với cung nữ cũng không thể diễn được, có lẽ vì sợ hãi, trạng thái của cô hoàn toàn sụp đổ nên cô ta thậm trí còn diễn kém hơn cả một diễn viên mới.
Mộ Hiểu Nhã khóc lóc gọi điện thoại, không lâu sau đã rời khỏi đoàn phim.
Từ Hướng Kiệt cũng không cản, đứng sau máy quay với vẻ mặt nghiêm nghị.
Diệp Sanh Ca bước đến bên ông, cười tươi nói: “Đạo diễn Từ, nếu không được thì đổi người cho vai diễn ấy đi.”
“Lúc đầu ký hợp đồng với cô ấy cũng là ý của cô.” Từ Hướng Kiệt rất bất đắc dĩ, “Cô nghĩ tôi không thấy sao, khi diễn có phải cô cố tình khiêu khích cô ấy không?”
Một diễn viên giỏi hoàn toàn có khả năng kích thích trạng thái của đối thủ. Cảnh đối đầu giữa Diệp Sanh Ca và Tô Hàm chính là như vậy, nhờ sự kích thích của Diệp Sanh Ca, trạng thái của Tô Hàm ngày càng tốt, dần dần không bị yếu thế. Vì vậy, nếu Diệp Sanh Ca muốn, Mộ Hiểu Nhã không đến nỗi diễn tệ như vậy.
Nhưng cô quá hiểu Mộ Hiểu Nhã, cũng biết những cách nào có thể chọc tức cô ta, dẫn đến việc Mộ Hiểu Nhã hoàn toàn sụp đổ, không chỉ không thể diễn với Diệp Sanh Ca, mà với người khác cũng không thể diễn được.
“Đúng vậy.” Diệp Sanh Ca không do dự thừa nhận, “Dù sao diễn xuất của cô ấy cũng không tốt, đổi người cũng không đáng tiếc.”
Từ Hướng Kiệt cảm thấy khó xử: “Hợp đồng đã ký rồi, không đơn giản như vậy. Hơn nữa, Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ nổi tiếng nhất trong đoàn phim ngoài Tần Hựu Huy, nếu đổi cô ấy, fan của cô ấy chắc chắn sẽ đồng loạt phản đối bộ phim.”
“Vậy thì đổi người nổi tiếng hơn đi.” Diệp Sanh Ca chớp chớp mắt.
“Cô à cô!” Từ Hướng Kiệt bất lực lắc đầu, “Tôi sẽ suy nghĩ lại.”
Thấy vậy, Diệp Sanh Ca cũng thông minh không tiếp tục hỏi nữa, kết quả là ba ngày sau, Mộ Hiểu Nhã lại trở lại.
Và lần này, trạng thái của cô ta hoàn toàn khác, như một tướng quân chiến thắng trở về, gặp ai cũng tỏ vẻ kiêu ngạo.
Khi thấy Diệp Sanh Ca, cô ta còn thường xuyên cười nhạt.
Ngay cả thái độ của Từ Hướng Kiệt đối với Mộ Hiểu Nhã cũng thay đổi, trở nên rất hòa nhã, vì vậy hôm nay cảnh quay giữa Mộ Hiểu Nhã và hoàng đế đã thành công.
Có vẻ như Mộ Hiểu Nhã đã tìm lại được trạng thái?
Diệp Sanh Ca nhướn mày, cảm thấy có điều gì đó không bình thường.
Cô đi đến chỗ Từ Hướng Kiệt, mỉm cười gọi: “Đạo diễn Từ.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất