Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Sáng hôm sau, Giang Nghĩa nhận được thư mời của nhà họ Triệu đến tham dự tiệc cảm ơn. 

Mấy ngày nay Giang Nghĩa đã giúp đỡ nhà họ Triệu rất nhiều, vì thế gia chủ nhà họ Triệu muốn tổ chức một bữa tiệc cảm ơn, chính là để thắt chặt mối quan hệ với Giang Nghĩa. 

Tất nhiên, mục đích chính vẫn là làm mối cho Giang Nghĩa và Triệu Dung. 

Đã gần trưa, Giang Nghĩa đến khách sạn đúng giờ, Triệu Chí Lai đích thân ra tiếp đón rồi dẫn anh đến căn phòng bao cao cấp nhất. 

Một bữa ăn ở đây có giá cả tỷ bạc, một con số vô cùng lớn. 

Nói cách khác, chỉ có những gia tộc lớn có tiền có quyền như nhà họ Triệu mới đủ tư cách đãi khách ở đây, còn những người bình thường thì ngay cả tư cách ngồi ở đây cũng không có. 

Sau khi tất cả khách khứa đã ngồi xuống, mọi người kiên nhẫn chờ đợi. 

Hôm nay, ngoài Triệu Chí Lai, Triệu Dung, Triệu Hải Nhân và một số giám đốc điều hành cấp cao của nhà họ Triệu ra, còn có một người đặc biệt nữa cũng đến. 

Đó chính là vợ của Triệu Hải Nhân, Tề Vân Mỹ. 

Mọi người đều nói Tề Vân Mỹ mới là đầu não của nhà họ Triệu, có thể khiến Tề Vân Mỹ xuất hiện mới thực sự có được sự coi trọng của nhà họ Triệu. 

Hôm nay lại mời được Tề Vân Mỹ đến tham dự bữa tiệc cảm ơn Giang Nghĩa, điều này đủ cho thấy nhà họ Triệu thực sự coi trọng Giang Nghĩa. 

Trong nhà họ Triệu, Triệu Chí Lai có địa vị cao nhất, nhưng ngay cả Triệu Chí Lai cũng rất khách khí với Tề Vân Mỹ. 

Nhà họ Triệu có thể không có Triệu Chí Lai, nhưng tuyệt đối không thể thiếu Tề Vân Mỹ. 

Sự mưu trí gan dạ của người phụ nữ này mạnh hơn nhiều so với đàn ông nhà họ Triệu, nhờ người phụ nữ này bày mưu tính kế mà nhà họ Triệu mới có thể phát triển mạnh. 

Không lâu sau, bọn họ nghe thấy tiếng đồ trang sức kêu lách cách. 

Mọi người liếc nhau, biết rằng Tề Vân Mỹ đã đến rồi, người phụ nữ này rất yêu cái đẹp. 

Đồ trang điểm, sản phẩm chăm sóc da,... bày la liệt khắp phòng. Trong trang viên nhà họ Triệu còn xây dựng một cung điện để bày trang sức và quần áo của cô ta, mỗi lần ra ngoài cô ta đều đeo rất nhiều trang sức. 

Dùng bốn từ để miêu tả: ung dung hào hoa. 

Khi ra ngoài, cô ta hay đeo ngọc trai, đá quý, kim cương và vàng khắp người, khi bước đi phát ra âm thanh lanh lảnh. 

Đẹp hay không thì chưa bàn tới, nhưng chắc chắn là người có tiền. 

Khi nghe thấy âm thanh này, Triệu Hải Nhân giống như một quả bóng xì hơi, cúi đầu không dám thở. 

Ngày thường Triệu Hải Nhân rất kiêu ngạo, hay diễu võ dương oai, nhưng lúc này đây lại ngoan ngoãn như một đứa bé ngoan, đủ thấy con hổ cái Tề Vân Mỹ này hung dữ đến mức nào. 

Chưa nói đến Triệu Hải Nhân, ngay cả gia chủ Triệu Chí Lai ngày thường cũng có hơi sợ hãi cô con dâu này. 

Một người phụ nữ có năng lực và đầy khí thế, đàn ông bình thường thực sự không thể khống chế được. 

Ở nhà họ Triệu, chỉ có Triệu Dung không hề sợ Tề Vân Mỹ, bởi vì Tề Vân Mỹ giống Triệu Hải Nhân, cũng rất yêu thương Triệu Dung. 

Một mặt là bởi vì Triệu Dung rất đơn thuần, tốt bụng, khiến người ta yêu thích. Mặt khác là bởi vì Triệu Dung có thể thiết kế quần áo phù hợp với gu thẩm mỹ của Tề Vân Mỹ, cô ta mặc vào rất đẹp. 

Ngoài ra, Triệu Dung là em gái của Triệu Hải Nhân, những điểm này cộng lại, Tề Vân Mỹ càng yêu thương Triệu Dung hơn. 

eyJpdiI6IkNPV1Z3Vm1MbG4rSktBMGhHZTBRR3c9PSIsInZhbHVlIjoiXC9IQjY0XC9NQ3p0WTRKdlEwMjYxbVR5elZld2dDY3FFUWhhSndVeXFKRkgxTXNTNlArbVdFdVFQbEZLRWlJODBcL1VYdGxtQXFtUjgySUpaK0tUVmRmbXQyNXFSXC9zS0grMGJsMzdZQXhrbFZPS090KzMxK0dqQ2VVdlJQaDNXVERraUhyVWducUVvZmNrUmxHUDJZdjlUejhUcm93d1JsTXFRSHR5aFRxQWlOVlk3QUhPKytoR1wvclBKT3JKWmhwN0oxREt3aGF3TDZvTmhlK21PbU03V0lqVVZPTnR6aFFlem5QTGNuZ1wveDdSeDcyVVM0elBzREpEZWVvNDFhdGM0UU9HTnh3SEdFR3pUQ0t1VEtrTDhFWjJiRVc2Zm52YXNTaFwvSkhTKzRsTlk0WEpkazhVV1M1cVpGMW5udU5cLzM5VGZsK1M1dFR6andlbHgxN3ltU09oanIybnFWbUJCYjVcL05zNkpqMXJoMTNKaEp1STVyeGNYWnNlMTdPU0wxc1E3cGtydm9zcXZSckJwdUR5M2laNTlpUWhwY1FUMkQ5VStkV3VpaG94K3hQeWhObTV0ejVSZHVHQ055VjFuTXNsN2JqVGRVWllOWkZYdkppa2JoS3lEems2NnhvemQ0U0dSTTJPekh1NmM0ZWc9IiwibWFjIjoiN2NhM2UyOGM4NTQ0YTRhZDJhZjBiZjMxODg4NGVmOWJjMzcyYWIxYzIxOGIyMDgzZTRlNWI0MWU1NjI1NGUxMCJ9
eyJpdiI6Imhia0FjZEFPaDBYT2JjMXl3aENIbHc9PSIsInZhbHVlIjoidVBHVDlBdUtrZElReVZ5RUNRVkNyNlwvYUJYWnFoQ1JlZUlDd1BYSEgySUNvRWJTREI4bUNvRDBLTFMrK2lIMHNBTnAyMndZQStrWFhrV0RmQXRhTlRXVFwvazh6RGRMWHdXNnBqaVlUVGMyeENqc2NwMUJnU2k3Z2V6d295R1MwWXZyaWUxMVFwVklJTFBBWVlKNFU0RFlmbklvendOdkc0eDk0YlJ6dnNrcnBZTUN4TE5MTkVnaXdWRXpaOG1sa1MiLCJtYWMiOiJlMGI4ODdhNmEwNDcxOGY0NjVhNWIzNTIwZDZiNGNkNDU0MjAxYzViYzQ4MzIyZjFjMjQzNDJmYzk5YmFiMTc5In0=

Triệu Hải Nhân dũng cảm đứng lên nói: “Bà xã, chỗ ngồi của em đây, lại đây ngồi.”

Ads
';
Advertisement