Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Thấy chiếc rìu sắp bổ xuống cánh tay của Giang Nghĩa, trong lúc nguy cấp, Triệu Dung bất chấp tất cả, lấy thân mình đâm người vào Quách Hướng Mẫn, huých một phát khiến cho Quách Hướng Mẫn quay cuồng, người bị mắc kẹt giữa các ghế ô tô. 

Có thể ép Triệu Dung dịu dàng tốt bụng đến mức này cũng có thể biết được cô ấy quan tâm đến Giang Nghĩa nhiều như thế nào. 

“Cô Triệu, lên!” 

Giang Nghĩa đưa tay kia ra, đồng thời tóm lấy Triệu Dung, kéo mạnh một cái, kéo Triệu Dung lên nóc xe. 

Cùng lúc đó, một chiếc trực thăng bay tới, thang dây được hạ xuống. 

Giang Nghĩa một tay ôm eo Triệu Dung, một tay nắm chặt thang dây đung đưa qua lại, được trực thăng nâng bay lên. 

Quách Hướng Mẫn là người duy nhất còn lại trong xe. 

Cô ta nhìn thấy Triệu Dung được giải cứu qua cửa kính ô tô, cảm giác tuyệt vọng khó thể diễn tả bằng lời. 

“Không! Không!” 

Làm hại người khác cuối cùng lại hại chính mình, cô ta trù tính rất lâu, lại tính luôn cả mạng của mình vào, nhưng Triệu Dung lại được cứu thoát an toàn, sao cô ta có thể chấp nhận kết cục như vậy? 

Vài giây sau, chiếc xe nặng nề lao xuống sông Lạc Vân, phát ra tiếng động inh tai, sóng bắn tung tóe. 

Sau đó, khi cảnh sát trục vớt chiếc xe, Quách Hướng Mẫn đã chết đuối. 

Cô ta chết không nhắm mắt. 

Kế hoạch dường như vô cùng hoàn hảo đã bị Giang Nghĩa phá vỡ một cách dễ dàng. 

Mà chỉ có Giang Nghĩa mới có thể cứu người trong một hoàn cảnh ác liệt như vậy. 

Nếu là người bình thường, chỉ sợ chỉ có thể vớt thi thể Triệu Dung lên, căn bản không có biện pháp cứu người. 

Cứ như vậy, Giang Nghĩa ôm chặt lấy Triệu Dung, khi trực thăng hạ cánh xuống một nơi an toàn, Triệu Hải Nhân cùng một nhóm người vội vã chạy tới, hỏi han ân cần Triệu Dung, sắp xếp một tốp bác sĩ kiểm tra cho Triệu Dung. Sợ Triệu Dung sẽ xảy ra chuyện gì. 

Tuy nhiên, Triệu Dung đã đuổi tất cả họ đi. 

Cô ấy ôm Giang Nghĩa thật chặt, chỉ có ở trong vòng tay Giang Nghĩa, cô ấy mới có cảm giác ấm áp và an toàn. 

Giang Nghĩa mặc dù rất xấu hổ, nhưng lúc này cũng không thể đẩy Triệu Dung ra được đúng không? 

Cứ như vậy, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, lòng Triệu Dung từ từ bình tĩnh trở lại. 

Quay trở lại biệt thự của nhà họ Triệu. 

Triệu Dung thay quần áo sạch sẽ và ngồi trên ghế sofa, vẫn còn chưa hết hoảng hồn. Triệu Chí Lai và Triệu Hải Nhân cũng đổ mồ bị doạ toát mồ hôi hột. 

May mắn thay, họ đã mời Giang Nghĩa giúp đỡ, nếu không hậu quả sẽ rất thảm khốc. 

Triệu Chí Lai nói: “Thật không ngờ tổng giám đốc của công ty lại là một tên sát nhân biến thái. Thật sự khiến người ta không thể lường được. 

Triệu Hải Nhân hùa theo: “Đúng vậy, con nghĩ tới nghĩ lui mà lại không ngờ được, tên biến thái lại là một người phụ nữ!” 

Quách Hướng Mẫn đã lợi dụng lối suy nghĩ của mọi người, nghĩ rằng những kẻ biến thái phải là đàn ông, vì vậy cô ta mới đưa Triệu Dung đi một cách dễ dàng như vậy. 

Thực ra, nếu Giang Nghĩa không sắp xếp người điều tra bên khách sạn, ngay cả Giang Nghĩa cũng sẽ hoàn toàn không biết được. 

Hung thủ này thực sự xảo quyệt. 

Triệu Chí Lai nói với Giang Nghĩa: “Anh Giang, tôi không biết phải cảm ơn anh như thế nào nữa. Anh đã cứu mạng nhà họ Triệu chúng tôi cả mấy lần. Nói thật, ơn nghĩa lớn như thế này, nhà họ Triệu chúng tôi căn bản không thể báo đáp nổi.” 

Giang Nghĩa xua tay: “Đây là chuyện tôi nên làm. Cô Triệu là bạn của tôi, cho dù cô ấy không phải người nhà họ Triệu, tôi cũng sẽ cứu cô ấy. 

Chỉ là bạn ư? 

Triệu Dung không ngừng cạy móng tay, cô ấy không chỉ muốn làm bạn mà còn muốn tiến xa hơn. 

Mọi người trò chuyện một hồi, Giang Nghĩa đứng dậy chắp tay nói: “Tên hung thủ biến thái đã chết, tôi cũng coi như đã hoàn thành nhiệm vụ của vệ sĩ, công ty còn có chuyện chờ tôi trở về xử lý. Mọi người, tôi đi trước. 

“Được, anh Giang đi thong thả. 

Triệu Chí Lai đích thân tiễn Giang Nghĩa đi, trong mắt đều là sự yêu thích. 

Nếu có thể để con gái mình gả cho Giang Nghĩa, thật là vui mừng biết bao? 

“Ừm, nhất định phải tạo cơ hội để anh Giang yêu bé Dung nhà chúng ta!” Triệu Chí Lai thầm nghĩ trong lòng. 

Lúc này ở Khoa học kỹ thuật Trọng Môn. 

Trong phòng họp. 

Các giám đốc điều hành cấp cao của cả công ty ngồi thành một vòng tròn, Kerry húng hắng vài tiếng, sau đó từ tốn nói: “Hôm nay, gọi mọi người tới đây họp là vì một việc phát động cuộc tổng tấn công vào Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc!” 

Toàn bộ ban quản lý rất phấn khích. 

Mọi người đã mong chờ ngày này từ rất lâu rồi. 

Kerry nói: “Trước đây, Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc đã lợi dụng thế lực của nhà họ Đàm để bắt nạt chúng ta thậm tệ. Ngay cả cựu chủ tịch của chúng ta, Lão gia Rết cũng đã chết dưới tay đám Giang Nghĩa!” 

“Để báo thù, chúng ta phải nhổ tận gốc Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc” 

Có thể trước đây chúng tôi không làm được, nhưng tình hình bây giờ đã khác. Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc đã mất đi sự ủng hộ của nhà họ Đàm, thậm chí còn phải bồi thường một khoản tiền lớn, điều này đã làm tổn hại nghiêm trọng họ; trong khi chúng ta lại nhận được sự ủng hộ hoàn toàn của nhà họ Đàm. 

“Tại sao không nhân cơ hội này để xử lý sạch sẽ đám Giang Nghĩa?” 

Mọi người đều hăm he xoa xoa tay, háo hức muốn lập tức quét bay Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, quả thực họ đã bị bắt nạt quá lâu, trong lòng mỗi người đều hừng hực. 

Kerry lấy một lá thư ra khỏi cặp của mình. 

eyJpdiI6IngzdG5qM3FuNk1QSGsxbU9MTFRkY3c9PSIsInZhbHVlIjoiOWlvYXBXY1ZBRkJGWWxEWkJtVXRtaUNLUkpiS3lSZkhRVm1XczJwYUdmT3pleXNodXpxRmFcL0ZpeGVRc1Y1cGQ0eWNuZWIzYzg2MERUeWIrRWlBVjJnRURWaVpSaTlqZmI2T1B3YzJPSjdFMEFsQzNxR2RpTWphWjNBNlNOdUtyelhWelVBc3NSRG5OT0dOODZzR2xiSlhJSkZTNEJUR3c4Qm1VMGR5ZXI2VTZxVnl0SFwvSnRscHgzV1BXdjgrZGJDd2UzNU43cDZHYkZ0d2llNkVYdXRqS1lwS2FaR3Y4MWhPSjRSWVhQU0d2MmpWN1FYMEt4WW9sWmdDZ0k4cEtHd3h4bElLV2tURGFlK0psMXZoZEpDV2hLVGpvTVdScW40ZmFyTk95cjRDdjZqOVVQOFlRUThcL1lFUTZQT1ZQM2VRXC9hYjZGK2VxTXNYWXNmUjRtelBvMzJpSkdKTGUzdVFneGdwWUdYTWRNXC9MOFI4bXJyT0JUczJtdFUrUTB0WTciLCJtYWMiOiIyNTRlOGI2NWJkNzQ2MDQ0OGJkYmVmM2E4ZDhkNDUyYTg3OGQwYTU2ZWQzMjU4YTlmMDY4MTkxNWIxMDgzNjhkIn0=
eyJpdiI6InNuRGZESVkySHNiU1RIQytUU2JBcnc9PSIsInZhbHVlIjoiUTN2M2NrZ2ZQR0w2UzdZWG40RExoc0ZVOEl1TEJxU2lJWGZ3T0YwMlZwR1lsNjhrTDZGbk91TWt5TXpmNVJrMkxucnBObUVKZzI2STRrdnpGYVQ5QUJMbnVPeVwvYUNFbmtPZlY5RGpZVUNOUU51b081Nzhyd1hsSVwveWpoc2p4WU01VzMxeGhEUzE3V1ZielpsSDhodjgrSmVzTTJzTzNhUEFaUUNXTm1rRmVhRDhGOUJcL3BMN0ZwU3dsZGtsS2I5IiwibWFjIjoiOWUxYmY3MzQzY2YzNDM3ZjllZjEwZjRjMDdiYzIyM2I3NjlhMTA2NjI4OTZjYTY5MWIxMWM3YWQ0NjNmZDM0ZiJ9

“Thủ đô này đã có Khoa học kỹ thuật Trọng Môn chúng ta, thì Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc tuyệt đối không được phép tồn tại.”

Ads
';
Advertisement