“Hahaha, không cần, tôi sẽ không tin tưởng vào mấy chuyện ma quỷ của anh đâu.” Laura thu hồi con dao: “Giang Nghĩa, trước tiên cứ giữ cái mạng chó của anh lại mấy ngày, đợi sau khi tôi điều tra rõ nguyên nhân cái chết của ba nuôi thì tôi sẽ đến tìm anh để tính sổ.”
Giang Nghĩa cười cười: “E là đến lúc đó cô sẽ không tìm tôi tính sổ, bởi vì cái chết của lão gia Rết quả thật không hề có liên quan gì tới tôi dù là một chút.”
“Có liên quan hay không, sau này tôi điều tra là biết thôi”
Laura xoay người rời đi.
Lúc đi đến cửa, cô ta quay đầu nhìn thoáng qua Triệu Dung đang ngủ say.
“Anh đừng nói chuyện này với Dung.
Giang Nghĩa gật đầu: “Yên tâm đi, cô không nói thì tôi cũng biết nên làm như thế nào, bây giờ cô ta đang bị biến thái theo dõi, vốn dĩ tâm
trạng đã không tốt, nếu như lại để cho cô ta biết người chị tốt của mình lợi dụng cô ta để mượn dao giết người, vậy thì Triệu Dung sẽ đau lòng đến chết mất.”
Trên mặt Laura hiện ra vẻ áy náy.
Đối với Triệu Dung, đúng thật là cô ta không thể quá đáng.
Không nói thêm gì nữa, Laura mở cửa đi ra ngoài rời khỏi biệt thự nhà họ Triệu.
Đợi đến lúc Laura đi rồi, Giang Nghĩa gọi điện thoại cho Bạch Dương.
“Tôi nghe đây thống soái, có chuyện gì không?”
“Bạch Dương, giúp tôi điều tra nguyên nhân cái chết của lão gia Rết.”
“Lão gia Rết? Không phải là ông ta bị lửa thiêu chết hả?”
“Có lẽ là có chuyện gì đó, cậu đến cục cảnh sát một chuyến đi, điều tra xem rốt cuộc là lão gia Rết chết vì nguyên nhân gì, mang tư liệu về cho tôi luôn.”
“Em biết rồi.”
Cúp điện thoại, Giang Nghĩa dựa lưng vào ghế sofa bất đắc dĩ cười khổ.
Thật sự không nghĩ tới mình sẽ gặp phải loại chuyện phiền phức này, cái chết bất ngờ của lão gia Rết lại khiến mình chịu oan.
Nhưng mà nói ra thì cũng phải, lúc trước khi lão gia Rết bị thiêu chết, Giang Nghĩa đã cảm thấy rất kỳ quái, chết rất không bình thường. Quả nhiên là dựa vào tình huống trước mắt, cái chết của lão gia Rết có vấn đề.
Rốt cuộc là ai đã làm?
Là ai vu oan giá họa cho Giang Nghĩa, để Giang Nghĩa và Laura đối đầu nhau, nhất định phải điều tra chuyện này cho rõ ràng.
Ở một bên khác.
Laura hậm hực trở về khoa học kỹ thuật Trọng Môn, vừa mới vào văn phòng là đã nhìn thấy Kerry ngồi ở bên trong.
“Laura, em đi đâu vậy, anh thấy em gọi điện thoại cho anh nhưng anh lại làm lỡ mất, cho nên gọi về cho em mười mấy cuộc điện thoại, kết quả điện thoại em vẫn luôn tắt máy, anh sốt ruột muốn chết đi được.”
Kerry thật sự lo lắng.
Anh ta đến nhà họ Đàm một chuyến, trở về Laura lại biến mất, dọa anh ta cho người đi tìm kiếm khắp nơi.
Laura ngồi xuống: “Em đến nhà họ Triệu một chuyến.”
“Nhà họ Triệu?”
“Anh đừng khẩn trương, em chỉ đi gặp Triệu Dung thôi.”
"À."
Kerry thở phào một hơi nhẹ nhõm, anh ta biết mối quan hệ giữa Triệu Dung và Laura khá tốt, cho dù hiện tại là quan hệ thù địch nhưng vẫn thường gặp mặt nhau.
“Em và Triệu Dung có gặp nhau thì cũng không sao hết, chỉ là đừng mất tích một cách bí ẩn như thế, anh rất lo lắng cho em.”
Lời nói này có chút mập mờ.
Nhưng Laura lại không nghe ra, cô ta trực tiếp hỏi: “Em hỏi anh, ba nuôi thật sự bị Giang Nghĩa hại chết à?”
Thình thịch.
Kerry giật mình, sao đang yên đang lành lại hỏi tới vấn đề này?
Chẳng lẽ là lão gia Rết báo mộng?
Kerry im lặng nhìn thoáng qua ảnh thờ của lão gia Rết, sau đó nghiêm túc nói: “Chuyện đó còn có thể sai lầm được ư, chính là thằng khốn Giang Nghĩa đã hại chết ba nuôi.”
“Nhưng mà.." Laura không giải thích được: “Ba nuôi đã đồng ý rời khỏi thủ đô, có thể nói là giữa chúng ta và Giang Nghĩa không còn bất cứ mâu thuẫn gì nữa, anh ta chỉ cần im lặng chờ đợi chúng ta rời khỏi là được rồi, cần gì phải vẻ vời thêm chuyện tăng thêm phiền phức?”
Kerry cau mày.
Không đúng.
Laura đến nhà họ Triệu một chuyến, sao lại giống như biến thành người khác?
Nó đã gặp được ai, đã nghe thấy cái gì?
Kerry nói: “Laura, sao em lại có thể dùng tư duy bình thường để nghĩ về cái tên tội phạm giết người biến thái như Giang Nghĩa kia chứ? Cậu ta
đã chướng tai gai mắt chúng ta từ lâu rồi, muốn hốt gọn một mẻ, cho dù chúng ta có đồng ý rời đi thì cậu ta cũng sẽ không chịu cho chúng ta con đường sống. Giang Nghĩa chính là cái loại khốn nạn chuyên đi hại người, em không thể dùng tư duy bình thường để suy nghĩ được.”
“Vậy à?”
Laura nheo mắt, theo những gì mà cô ta đã tiếp xúc với Giang Nghĩa, cô ta không cảm thấy như vậy.
Trong suy nghĩ của Laura.
Giang Nghĩa là một người tâm tư kín đáo, cân nhắc chu toàn, hành động quả quyết, căn bản không phải là loại người vô duyên vô cớ vì lợi ích của bản thân mà trút giận vào người khác.
Chuyện này có uẩn khúc gì đó.
“Em biết rồi anh, bây giờ em có hơi buồn ngủ, em muốn ngủ một chút, anh đi ra ngoài trước đi.”
“À... được rồi.”
Kerry nhạy bén nhận ra trong lòng Laura có chuyện, nhưng lại không tiện nói.
Anh ta lẳng lặng đứng dậy rời đi.
Đợi sau khi Kerry đi rồi, Laura lập tức gọi điện thoại cho luật sư Hồng của công ty.
“Luật sư Hồng, đến phòng làm việc của tôi một chuyến đi, tôi có chuyện muốn hỏi anh.
“Tôi đến ngay.”
Một lát sau, luật sư Hồng Nham Khánh đến phòng làm việc của Laura.
“Phó chủ tịch, cô tìm tôi?”
“Ừm, ngồi xuống đi.”
Laura tự mình rót trà đặt trước mặt Hồng Nham Khánh.
“Luật sư Hồng, về vụ án cái chết của ba tôi vẫn luôn là anh và anh trai tôi phụ trách đúng không?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất