Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Triệu Dung giật mình kêu lên, chuyện đã nghiêm trọng đến mức này rồi à? 

Cô ta vội vàng cầm lấy lá thư lên đọc, chỉ nhìn thấy phía trên có một câu nói: Dung thân yêu, anh đã yêu em sâu đến tận xương tủy, anh và em sẽ hòa làm một thể trong ngọn lửa đang cháy rừng rực. 

Dựa vào lời nói trong lá thư, chính là có ý muốn bị thêu chết cùng Triệu Dung. 

Điều này nói rõ tên lưu manh đã sắp khùng không khống chế nổi mình nữa, chỉ cần có cơ hội thích hợp thì sẽ ra tay với Triệu Dung. 

Sự việc càng ngày càng nguy hiểm hơn. 

Rốt cuộc lúc này Triệu Dung với ý thức được nguy hiểm đang ập tới mình, biểu cảm bối rối nhìn những người khác, giống như một con chim nhỏ bị hoảng sợ, yếu ớt nói: “Vậy vậy bây giờ em nên làm gì đây?” 

Giang Nghĩa bình tĩnh nói: “Không được đi đâu hết, chỉ ở trong nhà chờ cho đến khi tên lưu manh ấy bị bắt mới thôi. 

“Làm như vậy chẳng phải là trở thành tù nhân à?” 

“Dù sao thì làm tù nhân vẫn tốt hơn là mất mạng.” 

Nếu như là người khác nói như vậy, chắc chắn Triệu Dung sẽ tức giận dứt áo rời đi, nhưng người nói lời này lại là Giang Nghĩa. Triệu Dung chẳng những không phản bác một câu nào, ngược lại còn giống như là đứa nhỏ bị dạy dỗ, bĩu môi ngoan ngoãn ngồi ở đó. 

Trong lòng Triệu Hải Nhân khâm phục, có thể làm cho em gái của mình ngoan ngoãn không nói tiếng nào mà ngồi ở đó, bản lĩnh này chỉ có 

Giang Nghĩa mới có được, ngay cả ba của anh ta còn không làm được nữa kìa. 

“Nhưng mà... Triệu Dung nôn nóng nói: “Những chuyện khác tôi có thể mặc kệ, chỉ có một chuyện là không được.” 

“Chuyện gì?” 

“Ngày mốt tôi có hẹn gặp mặt với một chuyên gia thiết kế thời trang nổi tiếng ở nước ngoài để trình bày với ông ta về ý tưởng thiết kế của tôi, đây chính là chuyện mà mấy năm nay tôi vẫn luôn mong mỏi, tôi thật sự không thể từ bỏ.” 

Giấc mơ sắp trở thành hiện thực, kêu cô ta từ bỏ thì thật sự rất khó khăn. 

Giang Nghĩa suy nghĩ một chút, anh gật đầu: “Thôi được rồi, chỉ cần có thể đảm bảo sự an toàn của cô, buổi gặp mặt ngày mốt không phải là không thể tham gia.” 

“Thật hả?” 

Triệu Dung mừng rỡ. 

Triệu Hải Nhân ở bên cạnh nói: “Cho dù có thể tham gia thì cũng phải giải quyết nó trong khoảng thời gian ngắn, sau đó trở về nhà, mấy hôm nay anh sẽ đi tìm cảnh sát hỗ trợ, nhanh chóng bắt cái tên biến thái đáng chết ấy lại.” 

Mọi người thương lượng với nhau một hồi, cuối cùng Bạch Dương và Triệu Hải Nhân trận rời khỏi hiện trường, để lại Giang Nghĩa phụ trách bảo vệ cho Triệu Dung. 

Dựa theo yêu cầu của Triệu Chí Lai, khoảng thời gian tiếp theo đây, một ngày hai mươi bốn tiếng đồng hồ, Giang Nghĩa phải canh chừng ở bên cạnh Triệu Dung. 

Vừa mới nghĩ tới cảnh mình đi tắm, đi vệ sinh đều ở cùng một chỗ với Giang Nghĩa, Triệu Dung vừa thấy xấu hổ lại vừa thẹn thùng. 

“À đúng rồi, anh Giang, anh có khát nước không, để em đi pha cà phê cho anh” 

Đến lúc này, Triệu Dung mới nhớ đến mình phải pha gói cà phê ấy cho Giang Nghĩa uống, nếu như ngày hôm nay không làm chút gì, không phải là ngày hôm qua cô ta chuẩn bị vô ích rồi à? 

“Thế thì làm phiền cô.” Giang Nghĩa cũng không từ chối. 

Kết quả là Triệu Dung vô cùng vui vẻ đi pha cà phê cho Giang Nghĩa, mà còn là pha trước mặt anh. 

Sau khi đã chuẩn bị xong rồi, Triệu Dung tự mình bưng cà phê ra đặt trước mặt Giang Nghĩa. 

“Mời anh uống.” 

“Cảm ơn.” 

Giang Nghĩa bưng ly cà phê lên, mắt nhìn chằm chằm vào cà phê một hồi lâu, trước khi uống, trông có vẻ hững hờ mà hỏi: “Cô Triệu, cà phê này của cô là từ đâu có vậy?” 

Triệu Dung trả lời: “Là của một người bạn tặng cho tôi, nói là rất ngon. 

eyJpdiI6IkYrc25neVRTOGU0eFRkZ2xxWkZIZ1E9PSIsInZhbHVlIjoiMXA0Qk5VWUdBQ1wvRTlaSUxyUlVSM1ZhWEJkUDZ0c2RBY1pNSTNSbnFhOGNKVE0yOW4wOWFaUCtSWmZpZ2RcLzVxdFlCRFk4QWdiSFdDVURoTTJFYzZwREk1QlFRUjErQkxcL0hPTWZ1YnhybDJLSkRwdStKR3d5eTJZZG1pdXdVbG91YzltWkNaSmtSanhIbERIYnFlajZ2MmZcL2hkY0tpTGg5TUNZK2YxSFhDZz0iLCJtYWMiOiJkZWZjYjQzZWMxOTk3M2IzNzRmOTdlMDcyMTIzZGFhYTNlZDljYzBmYmU2NTc4ZjRiNzZjMTkyYjExZjkxYmVmIn0=
eyJpdiI6ImtMZ1J6cllVNEhqZkFTUlc0c0dyNkE9PSIsInZhbHVlIjoiZnVcL296MnNSVE50ZFRwcGRON0RwQ3FDNXNBK3NzVTA3MEFmZ2ZXeENwNTlYcms5WFJaOEl0RkQ2TXh2OE5kYjkwNFNlaFQxeGJZZXZvc25MditsNGh2Q0RtdHpmbTJXUyszS0U5RnNlTWVRVTN1a2ZqaEFvRzhNSStDRVZYS0FkVTVzWFdZd0EyWlp3RjMrU0ZCZUpCTUZaMnRtblMxbDh5NlVZTDhPTlwvUjl3bjhhSVJpdlY4RTFmbytkS1REZEtMMU1pSHJ6dUZhUVJZckQ4Y1FVckFhXC93M3RpM1R0OUpzTjJLQ1h5bGkxRT0iLCJtYWMiOiIzMmY5YTFmMTcyMGYwNTBjOGNmOGU5YTViNTFiNTliNDEzODEyNzYxYmIzYzUxMThmYTJiNzRhMjQwZDBlYTFmIn0=

“Thật không?” Nhìn thấy Giang Nghĩa rất hài lòng, trong lòng Triệu Dung cũng khá vui mừng, cô ta tự rót cho mình một ly rồi sau đó uống một ngụm, đúng là hương vị vô cùng ngon.

Ads
';
Advertisement