Cả Showbiz Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Vạn Người Ghét - Diệp Kiều

5. Nghe Được Suy Nghĩ

Nhờ Diệp Kiều, nhóm bốn người thắng đậm, phần thưởng là một bữa buffet hải sản chất lượng.

Nhóm ba người mắt nhìn mà thèm, chỉ có thể ăn cơm trắng.

Nhưng cái bọn họ tò mò là vụ ma túy mà Diệp Kiều nhắc đến.

Tống Phục Hưng thật sự hít chất cấm?

Đúng là Tống Phục Hưng rất gầy, cao lêu nghêu, đẹp trai kiểu đứng tuổi, cư xử rất phải phép, mỗi việc thích chiếm màn ảnh, họ không cảm thấy điều gì khác bất thường.

Ánh mắt nhìn Diệp Kiều còn chán ghét nhưng đã kèm tí tò mò.

Diệp Kiều đối với việc này không phát giác, ngồi trước một bàn đồ ăn thơm nức mũi, chỉ cho là người khác đang ghen tức với mình.

Lâu rồi chưa ăn hải sản.

Cậu bẻ một cái càng cua to, rưới lên nước chấm, há mồm ngoạm hết. Thịt cua thịt chất tươi ngon, vào miệng không bị bỡ, chấm thêm sốt ớt tỏi vừa cay vừa đậm vị, khoang miệng lẫn đầu lưỡi tràn ngập thịt cua mặn mặn ngọt ngọt ít tanh bổ nhiều.

Diệp Kiều liên tục ăn vài cái càng to, dùng muỗng múc gạch cua béo nguậy sung sướng thưởng thức.

Ngon!

Ngon như CP gạo nấu thành cơm!

Diệp Kiều ăn làm người khác thấy thèm theo, cộng đồng mạng cũng vừa đánh chữ mắng vừa thèm đi úp mì ăn tạm.

[Diệp Lỏ cố ý chứ gì!]

[Ăn gì mà lắm thế, không biết chừa cho tiền bối à?]

[Ủa alo? Diệp Kiều gánh team mà?]

[Diệp Lỏ mua thủy quân tẩy trắng đó à, kinh đấy!]

Cố Thiên Lí nuốt nước miếng, bưng tô cơm trắng đáng thương nhìn Bạch Thiên Thần: "Trưởng nhóm ơi."

Cố Thiên Lý và Lục Ngạn cũng đôi mắt long lanh có ánh nước nhìn về phía này.

Bạch Thiên Thần: "..."

Anh khó xử.

Mâm buffet này được ăn thả ga là do Diệp Kiều mà có, một xô hải sản kia của cậu cũng đủ để nghiền áp nhóm còn lại. Trong khi đó anh, Lạc Tinh Thần và Tống Phục Hưng cộng lại chưa chắc gì đã thắng được.

Bạch Thiên Thần ném vấn đề cho người khác, tiếp tục ăn: "Hỏi Diệp Kiều đi."

Cố Thiên Lí: "..." Cậu ta sợ Diệp Kiều lại ca bài ca Tình Cha.

Cậu ta tự an ủi bản thân, Diệp Kiều này trông có vẻ tốt bụng. Cậu thích trai đẹp, chắc chắn sẽ đồng ý cho ba người họ ăn cùng.

"Ê Diệp Kiều, cho ăn ké đi."

Cố Thiên Lí là vậy, bắt cậu ta cầu xin người mà cậu ta ghét cay ghét đắng, thái độ không thể nào tốt được.

Diệp Kiều dừng động tác trong tay, liếc qua nhóm ba người.

Ánh mắt dừng trên mặt Cố Thiên Lý và Lục Ngạn khoảng chừng là ba giây, sau đó nhìn hai người vai kề vai nhau, chân phải chạm chân trái. Đôi mắt cậu trợn to, đôi môi mím chặt, hơi thở gấp gáp.

Cố Thiên Lý và Lục Ngạn có dự cảm không lành.

Húuuu!

CP Lý Ngạn đã tới mức thân mật tiếp xúc rồi sao!

Sau này cho dù BE, em vẫn sẽ nhớ khung cảnh hường phấn của hai người.

Đương sự trầm mặc tách nhau ra ngay và luôn: "..." Đừng có nói như bọn này sẽ chết chứ!

Diệp Kiều đối với CP mà mình ship cần gì cho nấy, yêu thương hết mực, bảy phần soi hint ba phần cưng chiều.

Cậu cầm nguyên một đĩa cua đưa cho Lục Ngạn, nén bi thương mà cười: "Đây, hết cứ bảo tôi cho thêm."

Haiz, Thiên Lý dài tươi ngon bùng vị mà không cần, thèm gì miếng cá khô Hà Lan vậy Ngạn.

Lục Ngạn run tay nhận: "...Cảm ơn." Miếng cá khô là đang ám chỉ bạn trai nhỏ của hắn à?

Diệp Kiều hào phóng lắc đầu: "Khách sáo."

Cũng xót cho Ngạn, phải xin miếng ăn từ người mình ghét.

Là mình, mình trực tiếp cướp chứ xin xỏ gì!

"..."

Thấy mọi chuyện đã xong, Diệp Kiều tiếp tục ăn như chưa từng được ăn. Sức ăn của cậu đó giờ rất nhiều, còn Diệp Kiều nguyên tác thì kiên trì giữ dáng giữ eo cho nên mỗi ngày ăn ít, sáng giờ để thằng bé trong bụng đói lả.

Trời ơi ta nói nó thơm phức í ha~

Cố Thiên Lí: "..." Cậu ta xin mà sao không cho!

__________

Đến tối, camera kết thúc công tác, các khách mời được tự do.

Chờ Diệp Kiều đi tắm, năm người tụ họp lại bên nhau trò chuyện kinh người xảy ra hôm nay.

Lạc Tinh Thần quan sát cả ngày: "Đạo diễn, nhân viên và Tống Phục Hưng dường như không nghe thấy."

Cố Thiên Lí: "Chúng ta đều bị Diệp Kiều cưỡng bức qua, có tính là điểm chung không?" Tất nhiên là Diệp Kiều cưỡng bức không thành bị đấm một trận.

"..." Cũng có khả năng.

Cố Thiên Lý và Lục Ngạn vẫn luôn trầm mặc.

Mấy chuyện huyền huyễn thế này thật sự rất khó tin.

"Có thể chúng ta ăn thứ gì đó như nấm độc, rồi bị ảo giác tập thể không?"

Bạch Thiên Thần phủ nhận: "...Không thể."

Bọn họ đều là người nổi tiếng, không thể phát tướng, cũng không được ăn đồ fans cho, bữa ăn đều được chuẩn bị rất kĩ, do chuyên gia dinh dưỡng và đầu bếp tuyển chọn.

"Vậy Diệp Kiều bị ma nhập?"

Không ai trả lời.

Bởi vì ai cũng hiểu trong lòng.

Diệp Kiều bây giờ cũng không khác gì bị ma nhập là mấy.

Đang lúc không khí trầm lắng, điện thoại của Cố Thiên Lí vang lên tiếng chuông.

Cậu ta nhìn người gọi đến, nhớ lại lời của Diệp Kiều, sắc mặt méo mó bắt máy: "Alo, em gọi có gì không, anh đang quay..."

"...Sao? À, ừ. Anh biết rồi."

Cố Thiên Lí cúp điện thoại, bơ phờ thấy rõ.

Cố Thiên Lý lo lắng nhìn em trai: "Ai gọi vậy Lí? Bên kia nói gì?"

eyJpdiI6IjFESWY3amFNaWp3akdpZDN6ZDNZWnc9PSIsInZhbHVlIjoiNVNyT2VINkJxdTRtMGZQYVZ5cTR2YzlvQVVEQzYyNVhGT0ZVUlRwMHQzVk5oTDBtaGd1QXZjK1hJWEM2dGRrTkswTVZGZHZUaHVud0F4c2dmMUxaQ29MelJEMzBCRmg2YzdHcjNCNThYSTlrNWhzeVBcL3FKbXlNSlwvaVl5STRHRnJpME9lMGFMUHN1cW0xTmZ1UmdFNkhyR0JKSnBaRm1nMUNVcWxRK05wWTl6UlZPUG9cL2VGcDlaQTRhTUcxM0hLIiwibWFjIjoiMmJmZDc1ZWU4MDQ2OTZjYjJlZjAwZTQxMDZhN2YzZTc5YWNmYzVkNTQ2NzdlNmU3Y2Y4ZDI2MmE4ZGUwODUyZSJ9
eyJpdiI6ImREVDZFcklvZ1pEc2FsRm1DUktGdHc9PSIsInZhbHVlIjoiQVNxaGhGSXl5MmhJaHdkU0lLZWQ0cTBwVmZYN3p0eUhBaWR5cGxQQ1lDd1VtSlpvRG9YdkNabXNKNElsdmY3WlYxUzk2XC93bWM4UCtGNHNqVkswcUlZbHc1QVRsc0ltbFpjUDVHY1E4WkZSU09xMVZ1eDJETGpEa2hBaE5oYzUwRHJ3N0loXC9tZ3BUSU1RVDVuNVJtQ1hBVHdQeDhyK2xHZjJZXC9lbU10UGcrS25IbUR5cEVxVU9sa3ZCR25YUUhCIiwibWFjIjoiOWYxMmM4OGE1OTM5ZGI1YTgzNjc3MTEyZjQwYmEwMDkxZmUyN2MxM2U3ZWNiOGI2Nzk4ZmU1ZGUzMzdiMzFiOSJ9

 

Ads
';
Advertisement